Tình yêu nước mắt và hạnh phúc mong manh (P1)
Hello xin chào bạn,
Chào mừng bạn đã đến với: "Blog tôi viết, tôi tâm sự"
Mình là Thanh Lê, tác giả của blog này.
Từ ngày 10/11 đến hôm nay là 2 tháng rồi mình không có viết thêm về chủ đề tình yêu, giờ muốn viết lại mình cũng hơi ngượng tay một chút. Hôm thứ 4 vừa rồi mình đã hứa với mọi người là sẽ viết và thu chủ đề tình yêu. Sáng nay ngồi 1 tiếng mà mình không thể nào mà nghĩ ra hay là kể một câu chuyện gì về tình yêu của một ai khác. Mình chợt nghĩ hay là không viết nữa, hay là thất hứa 1 lần xem sao,...bla...bla.
Cũng căng đấy nhỉ, giờ mà nói người khác thì nó rất là nông, nó không có nhiều ý nghĩa lắm. Thôi thì mình sẽ chia sẻ từ bản thân mình đi.
Mình đã thay đổi suy nghĩ và tư duy rất nhiều về tình yêu. Xuất phát từ những nhìn nhận của mình về câu chuyện tình yêu của người xung quanh. Cũng theo dõi họ một thời gian và mình nhận thấy một điều nó rất là không ổn. Mình thấy ai trong khi yêu họ đều rất hạnh phúc, họ đều vui vẻ, họ có thể ở cũng nhau cả một ngày không chán, có thể nói những câu chuyện không có hồi kết. Nhìn khuôn mặt họ ai cũng tươi tắn, ai cũng rạng rỡ một cách đặc biệt mà người chưa yêu như mình không có được. Thế nhưng, khi tình yêu của hai người đạt đến một mức yêu cao nhất, đỉnh điểm của cả hai thì lại rất hay xảy ra mâu thuẫn và xích míc về ý nghĩ cá nhân. Một câu chuyện mình chứng kiến như sau:
Có một đôi bạn này rất yêu nhau nhưng khi yêu quá, bạn nam sinh ra thói bảo thủ, ghen tuông và có những hành động quá khích. Bạn ý luôn muốn giữ bạn gái bên cạnh mình, hạn chế bạn gái tiếp xúc và tiến gần với những người nam khác, đi chơi cũng đều phải báo cáo hay có sự cho phép của đối phương. Sợ hơn nữa là quản lí cả tài khoản mạng cá nhân và mật khẩu điện thoại của bạn gái. Xong mình kiểu không thể nào mà tin nổi, như thế này có khác gì đi tù không mà sao mọi người lại phải làm như vậy. Hai người đến với nhau là để chia sẻ, tâm sự và cùng nhau đi tiếp con đường không cô đơn, chứ không phải là kiểm soát nhau hay là bắt ép nhau phải là đối phương hài lòng. Mắt của con người rất nhạy bén và cảm xúc còn nhạy bén hơn nữa, khi bạn vừa mắt một ai đó, trái tim của bạn rung động thì chắc chắn bạn sẽ cũng bị thu hút bởi thứ bạn thích. Cho nên tình trạng kết hôn rồi ngoại tình là rất cao. Còn một cái tình huống tâm lý nữa mà mình cũng không thể hiểu nổi đó là cái cảm xúc lo lắng xen lẫn yêu thích khi đi ngoại tình.
Cái câu chuyện trên là có thật, nó là một mặt tiêu cực trong tình yêu, không phải cặp đôi nào cũng có những tính đó nhưng mức độ nó là thấp hay cao thôi. Một cái điều ngược nữa đó là khi cả hai đều tốt, cả hai đều thông minh, có trí tuệ, có tình yêu và chung thủy thì lại bị một rào cản khác bên ngoài cản trở họ, và về lâu dài thì hạnh phúc cũng bị mờ nhạt dần. Họ có thể bị rào cản gia đình, tài chính về trình độ,... Có đôi vợ chồng cô chú hàng xóm bên cạnh nhà mình là một bằng chứng. Hai người yêu nhau thì không phải bàn rồi nhưng bố mẹ hai bên không ủng hộ, còn có những mâu thuẫn gia đình khác là bố vợ chửi mắng con rể, mẹ chồng đi nói xấu con dâu. Hai người cũng có sinh con cháu rồi, hai đứa bé cũng đang lớn dần nữa. Mà mình thấy chắc tầm này chúng cũng có thể cảm nhận được thái độ của ông bà đối với cha mẹ chúng rồi. Mình thấy thật khổ cho họ.
Còn nữa, có những người thuộc típ 50/50, kiểu nửa này nửa kia. Những người đó mình thấy cảm xúc của họ cực kỳ khó hiểu. Họ ở trong nhà và ngoài xã hội khác hẳn nhau, lúc nào cũng có một vỏ bọc nào đó và họ mệt mỏi, đau khổ. Những người này giữ mình và kìm nén rất là tốt, trong nhà dù có như thế nào đi nữa thì họ cũng không mang những thứ tiêu cực đó ra bên ngoài. Họ vẫn giữ cho mình tỉnh táo và phong thái rất lạc quan. Người ngoài đâu biết những con người mình hay nhìn thấy, hình ảnh đẹp đó lại có một cuộc sống không mấy vui vẻ như vậy. Nén trong lòng lâu, chán ghét trong nhà thì con người có xu hướng muốn ra ngoài khám phá những điều hay ho khác, những mối quan hệ mới và những câu chuyện mới cũng bắt đầu từ đó.
Cuối cùng là một kiểu im lặng, mình thấy điều này ở những người phụ nữ là nhiều nhưng không nói là ở đàn ông không có. Đạt đến một cái trạng thái "mặc kệ" là điều mình thấy rất đáng sợ. Tất cả mọi thứ họ đều nén vào trong lòng, không chia sẻ hay nói ra với ai hết. Khuôn mặt không thấy nụ cười và thần thái đi xuống trầm trọng. Điều này khiến đối phương lại cảm thấy chán ghét hơn và cuộc chiến tranh không lời lại nổ ra thêm mạnh mẽ. Thử hỏi xem nếu sống trong một gia đình không ai nói với ai câu nào, đi về nhìn mặt nhau còn tránh thì hỏi sao họ lại không "buông tha" cho nhau nhỉ. Căn bản là họ còn có rào cản con cái hoặc tài sản. Câu buông không thể nào nói dễ dàng như vậy được. Bạn còn nhớ có một lần mình kể về một tiết học môn pháp luật đại cương không. Cô giáo có chia sẻ một câu chuyện tại sao chán ghét nhau nhưng họ lại không ly hôn, ngoài vấn đề con cái ra thì tài sản cực kỳ quan trọng, những người phụ nữ khi không có tình cảm họ sẽ "cố" vì con cái, nhất là những người công ăn việc làm không ổn định, sợ không lo được cho con nên cũng vẫn phải nghiến răng để chịu nhục nhã, khổ đau để nhận lấy những đồng tiền trợ cấp từ chồng. Hoặc có những gia đình hào môn danh giá, chồng ngoại tình bên ngoài bình thường, vợ biết, con biết, cả gia đình và hàng xóm đều biết nhưng vẫn dửng dưng đến kỳ lạ. Vì nếu ly hôn hoặc khi người kia mất đi thì sẽ có % chia tài sản cho con cái và vợ. Hỏi xem bạn chịu khổ để lấy tiền hay chịu khổ mà tiền về tay người khác. Tham lam quá cũng không nên, cố bán để níu nhưng níu làm sao?. Nén mãi rồi sẽ có một ngày bùng nổ ra ngoài. Hôm qua đọc báo mình thấy một tờ có viết về một người đàn ông cầu xin vợ anh ý đừng bao giờ để con gái biết mẹ nó đi ngoại tình bên ngoài. Đọc mà mình thấy đau xót vô cùng, thương thay cho những con người đó và đứa trẻ của họ.
Không biết có phải do thuật toán facebook hay không nhưng kể từ khi mình đọc được một bài báo tiêu cực thì lại có rất rất nhiều những bài báo có nội dung tương tự hiển thị lên. Chắc là đọc nhiều cũng bị ảnh hưởng một chút dù ít dù nhiều. Mình cảm thấy không tin có điều tình yêu vĩnh cửu, hạnh phúc vĩnh cửu nữa, thay vào đó là tình yêu nước mắt và hạnh phúc mong manh thì đúng hơn. Hoặc mình chưa yêu nên nghĩ khác người, nhưng kiểu nó cứ sao sao ý. Thấy khổ thấy đau những tại sao vẫn có nhiều người đâm đầu vào. Tại sao đủ mệt mà họ không chịu buông ra? Rất rất nhiều câu hỏi tại sao mình không thể nào mà trả lời được nên mình sẽ chọn cách suy nghĩ tích cực và suy nghĩ rộng ra xem sao.
Mình lại xem được một đoạn video trên youtube của VTV24 có nói về một tiêu điểm: "Khi người trẻ chọn sống độc thân". Minh đính kèm link ở đây. Trong đoạn video đó mình thấy rất hay và cảm thấy đồng tình rất nhiều, khi người khác không đem lại cho bạn hạnh phúc thì bạn có thể tự tìm hạnh phúc cho chính mình. Và đó chính là câu trả lời mà mình đang thắc mắc. Giá trị của mình do mình định giá chưa không phải người khác. Vì vậy hãy sống lạc quan tận hưởng và làm những điều mình thích. Bạn không cần phải khổ sở vì ai cả vì cuộc sống ngắn lắm, thời gian để bạn vui vẻ, chứ không phải để làm những điều khiến mình khổ đau. Mình có chia sẻ tư tưởng của mình về mong muốn một cuộc sống độc thân cho bố mẹ mình nghe. Lúc đầu bố mẹ kiểu "ối giời ơi" luôn ý. Bố mẹ là người thế hệ trước vì vậy nên tư tưởng của họ và cách nghĩ sẽ khác mình. Họ nhìn những người độc thân với một con mắt rất tiêu cực, có thể là già ế mới độc thân, có thể là người vô trách nhiệm với đất nước, có thể là người không biết suy nghĩ cho tương lai. Tất cả những điều trên mình thấy không phải là vấn đề gì to tát cả. Cái từ "già ế" nghe nó rất là ghê, bởi vì chả nhẽ già rồi họ lại không thể yêu không thể có được hạnh phúc hay sao, hoặc có thể đó là cuộc sống họ đã chọn, cũng không có ảnh hưởng gì nhiều đến cuộc sống của mình. Còn nói về trách nhiệm với xã hội thì khá động chạm đến những người có những căn bệnh mà dẫn đến việc họ không thể có con. Họ cũng cưới chồng gả vợ chứ, nhưng họ cũng có làm được cái trách nhiệm đó đâu, nói ra điều này tổn thương đến họ rất nhiều. Còn việc không biết suy nghĩ thì nó có nhiều ý quá mình cũng không bóc nghĩa ra nhiều được. Cơ bản các cụ nghĩ như vậy đó. Còn bạn thì sao, bạn nghĩ thế nào về điều trên.
Tiếp tục theo dõi phần 2 nữa nhé.
0 nhận xét