Ngôn tình thời trung học
Hai tuần trước mình có viết về hai chủ đề chia sẻ về hành trình của chú gà đi làm (bạn có thể đọc lại hoặc nghe lại podcast nhé). Công nhận là hai chủ đề này được mọi người tương tác khá nhiều, mình thấy được sự đồng cảm trong đó, cùng với tình cảm của các bạn. Mình thực sự biết ơn vì điều đó.
Chính vì tương tác tốt và được ủng hộ nên mình quyết định.
Hôm nay mình sẽ viết về chủ đề "tình yêu"
Ghê chưa? Giới thiệu có vẻ máu lửa cứ như là sẽ tiếp tục viết chủ đề kia, ai dè đánh lái sang chủ đề khác.
Mình đang luyện thêm tính hài hước.
...
Nói đùa vậy thôi, cái gì thì cũng nên có mức độ và tần suất, đăng cùng lúc nhiều quá mọi người cũng sẽ bị chán. Lỡ hết thương tui rồi sao.
Mình cũng đã từng chia sẻ nhiều về chủ đề tình yêu, từ những bài mình viết cho đến những bài của độc giả. Chắc hẳn bạn cũng biết là mình chưa có tình yêu nào và đang trên hành trình đi tìm kiếm nó.
Phải thú thực là mỗi khi định viết về tình yêu thì mình không biết viết gì luôn. Chỉ nói và chia sẻ về quan điểm cũng như cách nhìn nhận của mình về nó thôi. Còn câu chuyện thực chiến nó ra sao thì chưa có. Nhưng mà chưa hết nha, không phải yêu vào mới có thể viết về tình yêu, cũng không phải chưa có tình yêu mà không viết được. Nô nhớ, không gì là không thể. Vì mỗi người mỗi khác mà, có ai giống ai đâu.
Thời gian khoảng 5 năm về trước, khi đó mình mới học cấp 2, cái đợt mà mấy đứa bạn mình bắt đầu có những mối tình yêu bọ xít. Bạn mình thôi, mình thì chưa có nha. Cái lúc đó mình tự hỏi là ủa sao mấy đứa này yêu nhau được nhỉ. Trong khi bản thân chưa có thành tích gì nổi trội, chưa có gì trong tay, chưa tự lập và căn bản là yêu đương lúc đó thì làm gì có kinh nghiệm. Hôm nay yêu, mai chán lại chia tay. Nó như kiểu là đi chợ mua mớ rau ý. Mình cảm giác nó kiểu gì ý, mình nghĩ là yêu vào thì đâu dễ chia tay đến vậy. Chắc là do mình suy nghĩ có vẻ già dặn hơn các bạn.
Nhưng cái thời gian đó mình lại có đam mê đọc truyện ngôn tình, các tác phẩm tiểu thuyết và một số truyện thể loại mình hứng thú là mình đọc hết, không trừ truyện nào. Ban đầu thì mình không thích mấy câu chuyện đó đâu, vì căn bản là nó sẽ là những câu chuyện mà ngoài đời hiếm có. Hầu như là những thứ chỉ xảy ra trong mơ ước và được tác giả viết lại. Những mong muốn, khát khao đó lại giống như những cô bé trung học như mình, và thế là tình yêu với ngôn tình bắt đầu.
Mình nhớ là một ngày mình đi học 2 buổi sáng, chiều. Tối về thì học bài cũ tầm 2 tiếng, từ 7 giờ đến 9 giờ, sau đó thời gian còn lại mình dành hết cho những câu chuyện ngôn tình. MÌnh đọc nhiều đến cái mức không có nhiều chuyện ra đáp ứng đúng yêu cầu của mình. Bạn cứ hiểu là một biển mênh mông nhưng chỉ có vài hát cát là mình thích thôi. Có một vài truyện mình ưng ý, nhưng cũng có một số thì không. Mà những tác giả mình ưng thì ra chuyện chậm ơi là chậm, chờ mòn mỏi. Thế là bực mình quá, mình tự sáng tác và tự viết truyện trên wattpad luôn. Chuyện thật 100% không điêu, bây giờ mở lại thấy mình có 3 tác phẩm mà lượng views cũng coi là tàm tạm ở thời điểm đó, gần 9000 lượt đọc truyện của mình. OMG không thể tin nổi. Hôm trước ngồi nói chuyện với đứa bạn mình, có đá về mấy câu chuyện ngôn tình nên mình chợt nhớ ra và mở lại tài khoản năm xưa trên wattpad.
Đọc lại và cảm nhận thì mình thấy thực ra mình cũng có rung cảm khá sớm, nếu không có rung cảm thì sao mà có thể tưởng tượng và nghĩ để viết nên 3 bộ truyện. Có lẽ thời gian đó đọc nhiều truyện nên cũng có một chút ảnh hưởng bởi những suy nghĩ về tình yêu. 13 - 14 tuổi hồn nhiên, mơ mộng và trong sáng. Cho đến bây giờ khi đọc lại những tác phẩm của chính mình là một điều mình hết sức bất ngờ. Không thể tin được rằng mình có thể nghĩ và dám viết lên những câu chuyện đó...
Thời điểm hiện tại, mình đang là một cô gái 19 tuổi (chuẩn bị 19 thôi nha, tháng 11 tới này), không còn những mơ mộng tình yêu của một chàng hoàng tử dành cho công chúa lọ lem, không còn những suy nghĩ viển vông sẽ lấy một anh chàng đẹp trai, giỏi, nhà giàu, nhiều tiền,... Mình bắt đầu nhìn nhận cuộc sống và tình yêu một cách thực tế và khách quan hơn.
Nếu như bạn đang ngồi đọc hoặc nghe những dòng này thì chắc hẳn bạn sẽ cảm nhận được mình.
"Trong những năm tới, mình sẽ quay trở lại sáng tác và viết nên những câu chuyện của bản thân, viết về những năm tháng, những trải nghiệm về bản thân"
Đây là câu nói mà mình đã điền khi mình lập nick wattpad vào năm 2016, và đến hiện tại mình đã làm được. Cảm xúc thật khó tả, mình cảm thấy rất vui và tự hào khi mà mình đã tự đạt được một điều gì đó mình tự đặt ra. Nó không phải là một điều gì to tát nhưng đối với mình, đó là một điều tuyệt vời mà bản thân làm được. Phải gạt bỏ những nỗi sợ hãi, sự trì hoãn, lười biếng và kiến thức kỹ năng còn thiếu sót để trở thành một người ham học hỏi, tâm huyết và nhiệt tình.
Quay trở lại với hiện tại một chút, mình đang ở trong một guồng quay chóng mặt của công việc nhưng thứ áp lực và những nỗi sợ hãi, lo lắng mới trong tương lai. Mình vẫn luôn tự an ủi bản thân bằng nhiều cách khác nhau và mỗi lúc một khác, không phải lúc nào mình cũng làm đi làm lại cùng một phương pháp nhiều lần. Có một phương pháp mà dạo này mình cũng đang thực hiện, không biết có nên chia sẻ nó hay không. Vì cách này nó cũng hơi điên, hơi ảo một chút. Đó là mình tìm đọc những câu chuyện ngôn tình ngọt ngào, cái kết đẹp và nhiều tình tiết giống như mình hiện tại. Làm thế nào để bạn hiểu bây giờ nhỉ? Lên nghe podcast nhé, mình ngại viết ra đây lắm.
Chúc bạn một ngày vui vẻ nha
0 nhận xét