Gà mờ đi làm (P2)



Hello, xin chào bạn !

Mình đã quay trở lại rồi đây.

Với một lời hứa từ bài hôm trước đó là tiếp tục chia sẻ nốt hai mục còn lại của "chú gà" khi đi làm. Định bụng là thứ 6, tức là tối hôm qua up lên đó nhưng hôm qua mình lại có việc sự kiện ở công ty nên giờ mới viết tiếp được cho mọi người.

Trước khi vào bài thì cho phép mình xin được gửi lời cảm ơn, sự biết ơn chân thành của mình với bạn, trong suốt thời gian qua bạn đã luôn ở bên và đồng hành cùng mình. Cũng mới chỉ có vài tháng thôi, mình thực sự rất vui mừng vì đã kết nối được với nhiều bạn và được giúp đỡ họ. Đó là một niềm vinh hạnh của mình. Đã từng nghĩ đây sẽ là một thứ gì đó, một trải nghiệm vui tươi bình thường thôi, nhưng không ngờ là nó được bạn đón nhận, lắng nghe và chia sẻ nhiều đến vậy. Thực sự mình muốn gửi lời cảm ơn này đến bạn. 

Trong mỗi khoảnh khắc, mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây,... hãy hứa với mình rằng

        Bạn sẽ sống trong những khoảnh khắc. giây phút trọn vẹn và ý nghĩa

Mình chỉ muốn nói như vậy thôi, còn bây giờ thì hãy quay trở lại với nội dung ngày hôm nay và cùng bắt đầu luôn nhé.




Bài học 3: Phong cách của mình là do mình quyết định

Đọc qua cái tiêu đề mục là bạn đã đủ hiểu rồi đúng không?

"Phong cách" của mình ở đây bạn có thể hiểu là phong cách sống, phong cách ăn mặc, phong cách ngôn ngữ, phong cách lãnh đạo,... rất nhiều phong cách bạn có thể nghĩ đến. Và dù là phong cách nào đi nữa thì hãy do mình, do chính bản thân bạn lựa chọnquyết định nó. 

Nói đến đây mình lại nhớ ra một câu chuyện, cũng vào hồi mới xuống Hà Nội đi học, mình cũng bị ảnh hưởng bởi một số phong cách thời trang của những người bạn xung quanh mình. Thực ra câu chuyện nó là như thế này:

        " Ủa mày... sao mày không đánh son vậy?"

        "Ủa mày... sao mày không mặc váy hoa lòe loẹt, nhuộm tóc màu trend?"

        "Ủa mày... sao xuống gần 1 tháng rồi mà vẫn còn chưa hòa nhập thay đổi vậy?"

        "Ủa mày... Cái khác tao thấy mày ổn nhưng sao mấy cái bên ngoài này mày không chú trọng để tâm thế?"

        ...

Có rất rất nhiều cái "ủa" như thế và mình cũng kiểu "ủa" luôn ý. Có ăn, có mặc là được rồi, cần gì mà phải quá phô trương, nhất là sinh viên, cần gì đâu mà phải lồng lộn như thế. Nhưng bạn biết không, mấy đứa bạn mình nó gọi đó là "sang chảnh" nếu có thể thì sẽ thay đổi toàn diện từ màu tóc, thay đổi cách ăn mặc hay thậm trí là cả gu âm nhạc luôn... Mình thì hay mặc những bộ quần áo đơn giản, mặc sao cho mình thấy thoải mái. Nó thường là quần bò hoặc quần ống rộng kèm với áo sơ mi, đi dôi dày thể thao (có khi là dép lê😅), tóc buộc gọn gàng không che mắt là ổn. Nhưng đó lại là một sự khác biệt đối với các bạn khác. Mấy bạn khác thì thường mặc váy, đủ loại váy xòe, váy ôm và váy theo cái tên gọi sang chảnh gì đó mình cũng không nhớ. Tóc tai thì nhuộm màu trend sáng chói hoặc tối trầm, đặc biệt là thả tóc dù là nóng bức túa mồ hôi. Còn nếu là quần thì sẽ là những chiếc quần ống rộng, xòe như đuôi cá và dài đến tận đế dày, đi không cẩn thận thì có thể vấp chân ngã. Và còn rất nhiều phong cách lạ nữa mình không thể kể hết được. Nhưng nhìn chung thì mỗi người có một cách thẩm mĩ riêng và quan điểm về cái đẹp riêng nên mình cũng sẽ không bàn về việc nó đẹp hay nó xấu, nó sang hay nó phèn hoặc nó giống người thành phố hay người ở quê,... 

        Bạn nghĩ thử xem, những đứa bạn của mình sống xung quanh mình như vậy mà mình không thay đổi hay nhìn nhận vấn đề giống như nó thì mình có phải bị coi là lạc loài không?

Tất nhiên là có rồi, làm sao mà không lạc cho được, mình lạc quá nhiều so với người ta mà. Nghe mấy lời nhận xét và đánh giá lúc đầu thì mình thấy nó cũng bình thường thôi, người ta quan tâm mình thì mới nói chứ cũng không có ai rảnh để bàn luận về người khác mà không phải việc của mình (trừ các bà thím tám thì không nói). Mình cũng cởi mở thôi, cũng không có phản ứng gì cả, bình thường như cũ. Mình thấy nó chưa cần thiết lắm cho đến khi đứa bạn "thân thân" của mình, trong một giờ tự học khi đã làm bài xong, không có chuyện gì để kể thì nó có kể câu chuyện này:

        "Ê mày... đầu tiên nhìn mày, tao thấy ghét mày cực"

        "Khụ khụ (ho sặc nước)... mở màn của mày thú zị ghê"

        "Mày nhớ không... cái lúc mày lên phát biểu giới thiệu trước lớp, mày mặc cái áo phông xanh, cái quần đen xì xong rồi đi quả dép lê, mặt mày không đánh phấn son gì cả,.. trong như con hâm ý"

        "Rồi sao nữa..."

        "Kiểu bọn tao nghĩ mày ở quê lên, ăn mặc "phèn" xong rồi lại còn xung phong nhận chức này chức kia, oai vãi. Nên là tao nghĩ mày đé* làm được"

        "..."

Mình ba chấm thực sự luôn cơ, ba chấm hơn là có câu nói nó làm mình chết đứng

        "Lúc bọn tao đi ăn bánh mì ở quan chị Mến, cắn 1 miếng rồi lại nói về mày một miếng"

Sốc... sốc thực sự các bạn ạ, đây là những gì mình nghe được từ nó. Mình không nghĩ là mới xuống trường, mới đi học chưa được bao lâu mà lại có nhiều chủ đề xoay quanh mình đến vậy.

Không lẽ mình thực sự phải thay đổi cho "giống người ta" thì mới không bị nói và nhận xét. Tưởng là mình sẽ không quan tâm đến những lời họ nói nhưng mà tối về trằn trọc mãi không ngủ được, suy cho cùng thì vẫn là suy nghĩ về điều đó. Mình quyết định đi mua sắm vài bộ đồ, mẫu mã cũng same same như mấy đứa bạn mình. Cũng thay đổi màu tóc, mùi hương và một số thứ khác. Đến bây giờ khi nghĩ lại, mình thấy cực kỳ buồn cười, mọi thay đổi thì mình thấy thay đổi màu tóc là sáng suốt thôi, mình nhuộm màu nâu tây nên nhìn mặt mày cũng sáng lên, tone da hơn. Còn mấy cái mùi nước hoa, mình chịu, mình không ngửi được nước hoa, không phải dị ứng hay gì nhưng mà mình cứ bị khó thở khi ngửi nó, mặc dù mình xịt chỉ 1 ấn, chưa kể tiền mua nó cũng không hề rẻ. Quần áo rộng thùng thình, tưởng là mặc vào tone chân cho dài lên, ai ngờ lại làm mình trông nhỏ bé đi, lùn đi, xấu đi mới đau khổ. Xong dăm ba mấy cái nhạc nhẽo nhức đầu, phong cách ở đâu không biết nhưng mình thì không thích một chút nào. 

Mình nghĩ nên thay đổi câu nói trước thay bởi câu: 

        "Luôn thay đổi và làm mới bản thân sao cho phù hợp với hoàn cảnh và điều kiện của mình"

Tiền không có mà cứ đòi đú đởn, ham hố này kia thì nhanh đứt lắm. Xin lỗi bạn, hôm nay mình nói ngôn từ hơi cục súc nhưng nó là thật và gần gũi với bạn. Hãy cởi mở và lắng nghe những gì họ chia sẻ, sau đó quay vào trong nhìn nhận lại bản thân, xem xét lại những điều đó và thay đổi theo chiều hướng tích cực và phải phù hợp với mình. Thay đổi không phù hợp nhìn nó lệch và khó tưởng tượng lắm. Như kiểu là bạn là một người bình thường, gia cảnh bình thường cái gì cũng bình thường, bạn muốn thay đổi sao cho giống ngôi sao quốc tế. Làm sao mà được, nó phải có sự phù hợp với bản thân ở đây nha.

Phong cách nào cũng được, hòa nhập hay hội nhập gì cũng được nhưng mình hy vọng bạn đừng làm mất đi cái "chất" cái "cốt" của con người bạn. Đừng để đến mức khi được hỏi mà không biết mình là ai, mình muốn gì, mình cần gì mà chỉ biết chung chung theo số đông, theo một ai khác mà không phải là chính mình.

Hãy có cho mình một phong cách, một thương hiệu cá nhân và một sứ mệnh của bản thân. Bạn sẽ cảm thấy rất tuyệt vời khi nghĩ về điều đó và có niềm tin vào bản thân. Vui hơn là điều này sẽ cộng hưởng và lan rộng với những người xung quanh. Bạn sẽ trở thành một mẫu lí tưởng của họ, là người truyền cảm hứng và năng lượng.

Tự tin phấn đấu nhé !




Bài học 4: Hãy tìm một công việc mà khi làm bạn cảm thấy hạnh phúc

Câu này ngày xưa mình được nghe nhiều, nhiều người nói và cũng nhiều người khuyên nhưng vấn đề là mình không tin. Mình cứ nghĩ là hạnh phúc hay không không quan trọng, quan trọng là công việc đó kiếm được bao nhiêu tiền và nuôi sống bản thân mình được hay không.

Mình kiểu ngang ngang như thế ý cho đến lúc sóng đập cho một cái ngã chúi đầu, hú hồn chim én luôn. Mình bắt đầu có những công việc và thử làm cũng rất nhiều kể từ năm 2019. Copy dán link, thu âm, viết content, dạy nhảy, dạy yoga, MC tự do, giáo viên dạy MC,... và dạy tiếng anh. Cho đến thời điểm này thì mình đang rất hạnh phúc với việc dạy ở trung tâm tiếng anh của mình. Mình sẽ kể cho bạn nghe cái cơ duyên nào mình đến với công việc này và tại sao mình lựa chọn gắn bó với nó.

Có một ngày đẹp trời vào những thời gian đầu học tại trường đại học, khi một tiết học dài kết thúc, đến giờ ra chơi thì có hai anh chị bước vào lớp mình và chào hỏi rồi giới thiệu, quảng cáo về một khóa nền tảng tiếng anh. Mình lúc đó thì không quan tâm đâu, vì mình là chúa ghét tiếng anh, mình vẫn còn nhớ năm 12 ôn thi đại học, mình chỉ chi tiền học thêm cho tiếng anh mà cuối cùng nó lại là môn điểm thấp nhất trong 6 môn thi. Cay cú thực sự và cảm thấy mỗi khi nhắc đến nó là mình thấy khó chịu rồi chứ còn nói gì đến việc nghe mấy cái lời quảng cáo này. Mình kiểu:

        "Liệu em (tiếng anh) có đủ sự quyến rũ để thu hút chị một lần nữa không?"

        "Chị đây học đủ nơi rồi, mà còn không hiệu quả, quảng cáo thì hay thật nhưng mà cũng phải thực tế chút đi"

        "Bằng chứng đâu, ai học rồi, ai đạt chất lượng cam kết rồi, đó có phải người thật việc thật không?"

        "Giấy phép kinh doanh đâu, chứng chỉ của giáo viên đâu. Cơ sở tồn tại bao năm rồi?"

        "..."

Trong đầu mình cũng một lúc hiện ra rất nhiều câu hỏi như trên. Căn bản vấn đề không phải là mình học dốt, cũng không phải là mình quá lười, vấn đề là mình chưa gặp đúng thầy đủ tâm huyết và kiên trì với mình. Chưa có ai dám nói là tôi sẽ dạy cho đến khi em đạt được kết quả như tôi cam kết thì mới thôi. Chắc là nó chỉ có ở khóa học bơi hay vài khóa học dễ dễ, mà dễ thì chắc chắn là ok rồi, cần gì mà phải cam kết. 

Nhưng không hiểu tại sao, mình vẫn ngồi lắng nghe anh chị đó nói cho đến phút cuối cùng. Giây phút "tặng quà". Quà mà... ai mà không thích đúng không, mà đã là quà thì là MIỄN PHÍ, đồ miễn phí thì hỏi xem có ai không muốn nhận. Vậy là mình đã được nhận một voucher  học thử 2 buổi miễn phí, có tặng kèm web làm bài tập và sách. Combo xịn thế kia mà, sao mình không đi cho được. Và câu chuyện bắt đầu từ đó.

Trong thời gian 2 buổi ngắn ngủi học thử đó, mình cảm nhận được rất rõ ràng năng lượng trẻ trung, nhiệt huyết và tận tình từ các chị (thực ra là giáo viên ở đó nhưng mình vẫn hay gọi là các chị cho nó thân thiện hơn). Không những mình được khai sáng bởi những suy nghĩ tích cực mà còn được tạo dựng lại một nền móng tiếng anh vững chắc cùng định hướng rõ ràng cho bản thân. Chưa hết, ngoài tiếng anh ra mình còn được học các kỹ năng khác ví dụ như giao tiếp, thuyết trình, đánh máy tính 10 ngón, tham gia vào các cuộc thi và các kỹ năng mềm khác. Mình thấy so với số tiền mình bỏ ra và những gì nhận được còn trên cả tuyệt vời.

Vì đã được đặt lại nền móng và yêu lại tiếng anh nên mình rất chăm chỉ và rèn luyện nó hàng ngày vào mỗi 5 giờ sáng theo phong cách sống tại đó. Học ở đây mình học được thói quen dạy sớm, chia sẻ giá trị, giúp đỡ người khác và phát triển bản thân. 

Rất là tuyệt vời đúng không?

Mình biết là bạn chưa tin vào những điều mình nói cho đến khi bạn thực sự được trải nghiệm ở đó. 

Điều hiển nhiên mà, nói không thì ai mà tin, làm rồi mới biết được chứ.

Những công sức và sự nỗ lực đó của mình đã được đền đáp sau 8 tháng học tiếng anh, là một học viên xuất sắc ở đó và mình may mắn được nhận vào làm đội ngũ trợ giảng, đến thời điểm này thì mình được làm giáo viên dạy online chính thức ở đó. Nhắc đến điều này mình lại cảm thấy vui sướng và hạnh phúc. Tuy nó cũng chỉ là một công việc với mức lương bình thường, nói thẳng ra là mức lương không bằng các công việc trước kia, nhưng quan trọng là mình cảm thấy vui và hào hứng mỗi khi đến lớp dạy và khi ra về. Mình ít khi bị stress hay cảm thấy bất lực như khi làm những công việc khác. 

Trải nghiệm nào cũng mang lại cho bạn bài học giá trị và cảm nhận khác nhau. Chúng đều đáng được trân trọng và giữ tìn, dù cho đó là điều tích cực hay tiêu cực. Mình chỉ muốn nói với bạn rằng:

        "Chọn một công việc mà bản thân thích, có năng lực, đam mê chỉ là một vế, vế còn lại phải là hạnh phúc"

Cho dù đó là công việc nào, bạn đam mê đến đâu, nhiệt huyết đến đâu nhưng nếu không có niềm vui, hạnh phúc đi kèm thì liệu bạn sẽ đồng hành cùng với công việc đó được bao lâu.

...

Vậy là sau hai ngày thực hiện viết về chủ đề này, "chú gà" đã hoàn thành xuất sắc như những gì mình mong muốn. Hy vọng bạn sẽ có được niềm vui, tiếng cười và những bài học thông qua câu chuyện này. 


Chúc bạn luôn hạnh phúc, bình an và sống một cuộc đời như ý🍀


Cỏ 4 lá nghĩa: May mắn đến với bạn

💚😍😜

You Might Also Like

0 nhận xét