Thái độ "lồi lõm" - chuyện công sở



 Hôm nay sẽ là một bài viết cục súc nhất từ trước đến giờ.


Có bao giờ bạn ngồi nghĩ lại những công việc mình đã và đang từng làm, bạn nghĩ rằng mình đã cố gắng, mình đã mong muốn làm nó thật tốt, nó sẽ có được thành quả như này, như kia nhưng mà lại bị người khác xem thường, không coi trọng hay là có thái độ không văn minh chưa?


Bạn có bao giờ khi nhận một công việc mới được giao, bạn lập tức hứng thú và lên kế hoạch đầy đủ nhưng được vài ngày thì bạn lại thấy chán, bạn không nhận được sự hợp tác từ những người cộng sự và cảm thấy bản thân thất bại?


Có bao giờ bạn nghĩ hôm nay là một ngày tồi tệ nhất từ trước đến giờ chưa?


...


Hello, xin chào bạn


Chào mừng bạn đã đến với: "Blog tôi viết, tôi tâm sự"


Mình là Thanh Lê, tác giả của blog này


Như khi bạn đọc tiêu đề và đoán thì chắc chắn bạn biết hôm nay mình sẽ nói về một chủ đề với thái độ cục súc. Mình thực sự là không biết nói và nghĩ sao cho nó đúng với cái tâm trạng lúc này. Mình sẽ kể chuyện luôn nhé.


Tháng 9 sắp qua, tháng 10 sắp đến, mình cũng đang rất hào hứng đón một mùa đông ấm áp và tận hưởng không khí đã bắt đầu se lạnh. Mình rất thích cảm giác khi mùa đông đến, ngồi ngắm mưa và nhâm nhi 1 tách trà. Cảm giác rất chill và dễ chịu. Nhưng hôm nay thì mình nhận ra, cái cảm giác đó nó đã không có từ rất lâu rồi. Khi mình tập trung vào công việc, thả mình vào guồng quay của cuộc sống, mình đã quên mất cần phải có những khoảnh khắc cho phép bản thân thư giãn như trước kia. Hiện tại thì mình cũng vẫn đang làm việc ở trung tâm Tiếng Anh, nhưng mà là ở một vị trí khác. 


Ban đầu mình cũng chỉ là làm trợ giảng rồi lên làm giáo viên dạy giao tiếp Tiếng Anh, một công việc khá tốt đối với mình và cũng đem lại nguồn thu nhập nhất định, tuy cũng không phải là nhiều. Thế rồi vào tháng 8, mình bắt đầu hứng thú với công việc làm sale (bán hàng) và muốn thử thách bản thân với một công việc mới xem như thế nào. Chỉ là xem như thế nào thôi nhớ, vì bản thân mình chưa có học qua trường lớp và kinh nghiệm gì về bán hàng nên mình cũng chỉ đặt mục tiêu là học để biết thôi. Thế rồi công ty mình vào tháng 8, có tổ chức cuộc thi vua bán hàng, các nhân viên trong công ty đều được tham gia và bán hàng, nếu bán được nhiều thì sẽ trở thành vua bán hàng. Đương nhiên là mình có tham gia luôn, vì cũng đang quan tâm mà. Và tháng 8 đó, mình có tư vấn và chốt thành công 1 đơn hàng duy nhất. Thấy cũng vui mọi người ạ, căn bản là không chỉ kiếm thêm thu nhập mà mình còn trau dồi nhiều kỹ năng mềm, kiến thức hơn, nâng EQ lên rất nhiều. 


Cho đến thời điểm này, 26/9/2021 mình vẫn tiếp tục tư vấn, bán hàng và doanh thu của mình cũng nằm trong top những người bán hàng đỉnh cao của công ty. Đây thực sự là một may mắn cũng như là cả một quá trình học tập và nỗ lực của mình. Chưa hết, mình đã được sếp tổng tín nhiệm và cho làm leader của một nhóm 5 người, tính cả mình là 6 người cũng tham gia giúp đỡ nhau chốt đơn. 


Bạn có hỏi là sao mà vừa mới có tí thành tích mà đã được làm leader ngay không?


Mình nghĩ là bạn sẽ hỏi câu đó vì đương nhiên rồi, một là tò mò hai là cũng chưa tin lắm, vì phải gắn bó bao lâu, phấn đấu và thể hiện như thế nào thì mới xứng đáng được như vậy. Mình cũng xin nói luôn, trước khi nhận làm công việc này, mình cũng phải trải qua một khóa đào tạo của công ty, mất 5 tháng để học hỏi và luyện tập và đến 2 tháng này mình mới bắt đầu được phân việc làm chính thức. Những gì mình thể hiện bằng thái độ và sự nhiệt tình, quyết tâm đã được nhìn nhận và thế là mình có được sự tin tưởng của các sếp. Mình biết, đây cũng chỉ là một công việc, cũng không chắc là mình gắn bó được với nó bao nhiêu lâu, nhưng khi nào còn làm, mình sẽ còn nỗ lực nhiều hơn và hoàn thành nó tốt nhất.


Và câu chuyện là như thế này đây. Nhiệm vụ của mình trong nhóm là dẫn dắt, hỗ trợ các thành viên bán hàng và kiếm doanh thu cho công ty. Trong nhóm của mình có 5 thành viên, trong đó mình là nhóm D, 4 bạn nhóm S và 1 bạn nhóm C. Nếu bạn chưa hiểu về các nhóm này thì có thể lên google và tìm kiếm các nhóm tính cách DISC là có ngay nhé. Mình nó sơ sơ một chút về các nhóm tính cách này. Nhóm D duy nhất trong nhóm chính là mình, mình là một người nói nhanh, ghét sự chậm trễ, ù lì, đặt mục tiêu cao và có kế hoạch rõ ràng. Nhưng chính vì thế nên mình cũng là một người hiếu thắng, khó lắng nghe, nhất là đối với những thứ không theo ý của mình. Nhóm S lại là những người chậm mà chắc, ngại thay đổi, có khả năng lắng nghe và làm việc tốt nếu như có một công việc phù hợp với họ. Người này kỹ tính và tỉ mẩn, sống khép mình, thiếu tự tin. Còn nhóm C là người tư duy "ăn chắc", có khả năng phân tích, họ nắm rõ, hiểu rõ thì mới làm, nói năng có thông tin và dẫn chứng cụ thể, chi tiết, làm việc có trật tự. Nhưng chỉ làm việc khi họ có đủ thông tin và hiểu tường tận về nó.


Hoang mang chưa?


Mình đã sắp bật khóc khi mà mình được giao nhiệm vụ vào nhóm như thế. Nhưng khi được nghe lí giải thì mình cũng đã hiểu ra rằng. Mình phải tập và làm quen với những người ngay cả khi mình không muốn. Mình bắt buộc phải học cách hài hòa và xử lí công việc với họ. Hoặc đơn giản là mình không được phép chọn. Sếp mình muốn mình học cách quản lí và lãnh đạo đội nhóm cũng như là để bản thân mình trau dồi kiến thức và phát triển bản thân. 


Sơ sơ là mọi người đã hiểu chuyện rồi nhé, giờ mình sẽ vào cái phần mà mình muốn nói nhất. Khi bắt đầu nhận công việc, mình có chủ động liên hệ với các bạn thành viên trong nhóm để làm quen trước, sau là mình lập nhóm chung trò chuyện và trao đổi công việc. Mình cũng đã tổ chức một buổi họp nhóm vào tuần trước và hầu như các thành viên đều rất vui vẻ đón nhận, ngoại trừ 1 bạn. Bạn này bằng tuổi mình nhưng học ở trường khác, nhóm S, nói rất ít và khó hòa đồng, mình có một ấn tượng không hề đẹp về bạn này. Khi mà mình nhắn tin sau 3 ngày mới trả lời và nhất là thái độ của bạn này khiến mình cảm thấy cực kì khó chịu. Nói thật là người này mà ở ngoài đời thì mình sẽ không bao giờ muốn tiếp xúc hay làm việc cùng đâu, đơn giản là tránh phiền phức và khiến bản thân không vui. Trớ trêu là, hiện tại bạn này đang thuộc nhóm dưới sự quản lí của mình và mình phải có trách nhiệm liên lạc cũng như hướng dẫn bạn đó. 


Cuộc họp đầu tiên mình có giao nhiệm vụ cho mỗi thành viên là lên kế hoạch hành động và mục tiêu của tháng 10. Mục tiêu theo mô hình SMART. Buổi hôm đó duy nhất bạn này không tham gia họp và có hẹn mình là buổi sau sẽ nộp báo cáo vì lí do bận học, bận thi. Okay mình chấp nhận, mình không muốn cáu từ lần đầu tiên vì cái người này không biết sắp xếp thời gian cá nhân. Ai chả phải học, ai chả có công việc riêng, ngay cả chủ tịch công ty hay người nổi tiếng nào đó họ lịch dày mỗi ngày mà vẫn phải sắp xếp đó thôi. Ngày hôm sau như đã hứa và dưới sự thúc giục của mình, bạn ấy có gửi tin nhắn như thế này. Mình cũng không ngại để show lên cho mọi người đâu (đương nhiên là che tên và nội dung liên quan đến bạn này)





Thử đặt mình vào vị trí của một người đứng bên trên, coi như là sếp đi, bạn sẽ nói gì khi nhìn vào những dòng chữ này của nhân viên. Mình thì sống dựa theo cảm xúc là nhiều cho nên khi nhận tin nhắn như thế thì mình thực sự là phải nhanh chóng tắt điện thoại và đi ra ngoài ngay lập tức. Nếu mình còn cầm là mình còn đọc, còn đọc thì còn khó chịu và bực bội. Thứ nhất mình thấy cái bạn này không tôn trọng chính bản thân bạn ấy và những người cộng sự. Khi được vào làm thì cũng phải mất thời gian thậm trí là tiền bạc để được đào tạo, đương nhiên là dưới hình thức tự nguyện. Hình thức đào tạo và công việc cũng đã được phổ biến trước khi đăng ký. Chẳng có ai ép buộc hay dụ dỗ bạn ấy cả. Rồi đến khi có việc lại bảo mình bận, mình không rảnh. Thật ý mà, chẳng có một ai là rảnh dỗi đâu, kể cả khi họ xem phim giải trí cũng được coi là bận rộn. Làm gì có ai là rảnh đâu, quan trọng là mức độ công việc như thế nào. Và hơn nhau là ở chỗ biết quản lí và sắp xếp thời gian hợp lí. Thứ hai là bạn này trả lời với cái thái độ không thể chấp nhận được, mình coi là thái độ "lồi lõm". Okay bạn có thể có lí do riêng của mình và không thể tiếp tục được, thì bạn hoàn toàn có thể và chọn một cách nói dễ nghe hơn mà. Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau. Ai lại nói như kiểu bố đời đặt điều 1, 2, 3 với con cái thế này. Và thứ ba là mình thực sự không muốn làm việc chung với một người không thể nói chuyện và kết nối tần số với mình. Nó rất mất thời gian và mình cũng không rảnh để kiên trì với một người như vậy.


Nhưng đó chỉ là mong muốn của mình thôi, việc này mình cũng đã báo cáo sếp. Sếp có nói với mình rằng mình nên hỏi bạn đấy và chốt lại lần cuối trước khi cho bạn ra khỏi nhóm. Vì chị ấy cũng không muốn giữa mình và người kia căng thẳng với nhau khi còn đang là đồng nghiệp. Fine ☺


Nói đến đây rồi nếu bạn còn nghe thì mình khuyên bạn một điều. Điều này mình cũng đủ thấm và đủ hiểu để truyền đạt lại cho bạn. 


    "Một người dù năng lực tốt đến đâu, bằng cấp đỉnh cao như thế nào nhưng thái độ không tốt thì các công ty vẫn loại như thường"


Thà người ta nhận một người yếu một chút nhưng thái độ tốt để đào tạo, còn hơn là những người chưa biết như thế nào nhưng huyênh hoang, vêu váo.


    "Thái độ lồi lõm có ngày răng rơi đầy đường" - Trích nhân vật Dương trong phim "Về nhà đi con"


Mình biết, số những người theo dõi và khán giả ruột của mình đều là những bạn học sinh, sinh viên. Vì thế nên hãy đặc biệt ghi nhớ điều này. Hãy học cách mở lòng nhiều hơn, bao dung, tha thứ hay thậm trí là rứt bỏ những thứ không cần thiết.


Đừng để bản thân bị rối tung, khó chịu. Hãy để bản thân thật bình tĩnh, thanh thản và an nhiên.


Đó mới là người biết cách yêu cuộc sống.




You Might Also Like

0 nhận xét