Mọi chuyện sẽ ổn thôi!

 


Hello xin chào bạn!

1 tuần không gặp, bạn có khỏe không?

Mình không biết hiện giờ bạn đang cảm thấy thế nào? Bạn đã có một ngày ra sao? Bạn đang vui hay buồn?...

Mình chỉ mong muốn nho nhỏ là bạn đang hạnh phúc với chính hiện tại của bản thân mình

Hôm nay ăn cơm, dọn dẹp xong mình có lên trên nhà, nơi phòng học thân quen ngồi mở máy ra định làm một chút việc gì đó. Nhưng mình không thể tập trung được, chẳng hiểu vì lí do gì. Kể từ khi ra số "Khó ngủ" trước, sau đó mình có viết thêm 2 bài về 12 ơi! có gì muốn nói và một số về tình yêu nữa. Hai số đó mình chưa cho phát sóng, bởi vì lí do này.

Mình hiện tại đang bị lo âu nhiều chuyện, mình không rõ có phải bị overthinking hay không, hy vọng là không phải. Mình thường xuyên rơi vào trạng thái ngồi trầm tư nghĩ ngợi, lo lắng câu chuyện không đâu, còn có cả những lúc lo cái gì còn chẳng biết nhưng trong lòng cứ nơm nớp một nỗi buồn không tên. Và sau đó mình nghĩ lại rằng, hay là vì dạo gần đây mình không lo tu tập, không lo chăm làm việc siêng năng nên để bản thân có thời gian rảnh, sinh ra không có chuyện để làm nên nghĩ linh tinh. Có lẽ là như thế, chỉ là mình suy nghĩ quá nhiều thôi, mình muốn đi tìm con đường, phương pháp nào để bản thân có thể trở về trạng thái như cũ, hoặc nếu chưa trở lại được thì cũng phải ít nhất hồi lại tầm 50-60%. Nghĩ đến đó mình bỗng nhiên giật mình, mình vội vào podcast để check lượt nghe phát sóng, thì số "Khó ngủ" lại cao vượt cả các số trước đến gần 100 lượt nghe. Oh... mình thấy rằng có thể bạn nghe đang giống mình, có thể bạn cũng đang trong trạng thái y như mình, chúng ta là những người đang chuẩn bị hành trang để trưởng thành. Vẫn còn mải chơi, mải đam mê chạy theo thú vui, không quá quan tâm, quan trọng đến việc quay lại với con người bên trong, chữa lành và yêu thương. 

Chạy ra ngoài nhiều, đến một lúc nào đó mệt, chúng ta lại muốn quay đầu trở về. Nhưng bạn biết không, về được lại chính mình hay không là cả một câu chuyện dài...

Cứ đều đặn mỗi ngày, mình mở máy lên thì đều dành chút thời gian vào check các số podcast, xem xem chủ đề nào dạo này đang được các bạn quan tâm. Như trước kia thì mọi người thích nghe về tình yêu, về chủ đề rộng vô cùng, thậm trí ngay cả bản thân mình cũng chỉ viết và thu dựa trên quan điểm và đánh giá cá nhân của mình. Hiện tại top 5 podcast nổi bật thì có đến 3 bài tâm trạng. 

Mình tự hỏi, dạo gần đây chúng mình có thực sự ổn hay không?

Tại sao trong lòng lại có quá nhiều tâm trạng đến thế?

Làm thế nào để nhanh chóng hồi phục lại như trước bây giờ?

Làm thế nào để có tâm trạng và cảm hứng để viết các chủ đề khác tốt hơn?

...

Ở các bài viết khác mình đều đã chia sẻ và có nói nhấn mạnh một câu thế này: "Chúng ta không nên trốn tránh những điều mình không mong muốn đến với mình, thay vào đó mình nên tìm giải pháp để khắc phục, điều chỉnh nó được tốt hơn. Đó mới là cách làm hay và trí tuệ nhất". Quay trở lại hiện tại, bản thân mình đã ứng dụng nó như thế nào? Cách làm của mình có hiệu quả gì đối với bản thân và liệu rằng mình có thể chia sẻ với những bạn cùng hoàn cảnh được hay không?

Câu trả lời của mình là có. Mình hoàn toàn có thể và sẵn lòng chia sẻ những câu chuyện thật, trải nghiệm thật và tư duy thật của bản thân. Mặc kệ đó là gì, chỉ cần là những lời chân thực từ lòng mình và có bạn ở đây là được rồi. Mình nghĩ là sau khi mình chia sẻ câu chuyện của bản thân ra thì lòng sẽ nhẹ nhõm hơn và có thể up tải tiếp 2 bài viết mình đã chuẩn bị. Bạn thấy đúng không? khi mình chưa thông thì còn nói gì đến người khác.

-------------

Sau đêm khó ngủ, trằn trọc, ngày hôm sau thức dậy đối với mình đã là một ngày mới rồi. Mình không có buồn nhiều, mình chỉ muốn tìm cách làm sao để mình quay trở lại số 0 thôi. Bạn không hề đọc nhầm hay nghe nhầm nhé, chỉ muốn quay về số 0. Bởi lẽ số 0 là điểm cân bằng và vững chãi nhất. Biết quá nhiều hoặc tiêu cực quá nhiều thì bạn sẽ không còn cân bằng được và dẫn đến stress. Mình may mắn là bên cạnh có những người bạn đồng hành rất dễ thương. Bình thường nói chuyện có thể là còn hơn thua đôi chút nhưng những khi mình tâm trạng, mình có chuyện muốn nói thì nó đều là người lắng nghe và an ủi mình. Sáng sớm tỉnh dậy là thấy tin nhắn bạn mình nhắn tin, nó nói rằng:

"Sớm muộn gì chúng ta cũng đều gặp những khó khăn thử thách ở nhiều mức độ khác nhau, chỉ cần nỗ lực thì sẽ vượt qua hết thôi. Khổ trước sướng sau mà..."

Mình đọc mà đúng kiểu ngọt ngào buổi sớm mai luôn ý. Bạn mình nói đúng, mình có thể khẳng định vì điều này trùng hợp với nhiều ý kiến mà mình đã được nghe từ những người đi trước. Nhưng đó chỉ là câu an ủi để mình an tâm hơn thôi, còn cái cốt của con đường đi tìm lại số 0 vẫn chưa có.

Mình có một thói quen xấu như thế này, mỗi khi có chuyện gì mà mình chưa giải quyết được thì mình lại tìm đến thế giới ảo. Mình lên mạng up bài tâm trạng, đọc truyện ngôn tình, hòa mình vào nhân vật nữ chính nào đó, được một người nam che trở và hạnh phúc mỉm cười😆. Buồn cười thật nhưng còn có cả những lúc mình muốn lên xe hoa lấy chồng cho xong rồi, buông xuôi mặc kệ số phận mai sau là gì... Thật ra là đọc truyện hay nghĩ đi lấy chồng nó cũng chẳng phải xấu xa gì cả, chỉ là nó chưa đúng đắn với cái mong muốn và đích đến của mình thôi.

Mình bỏ qua, lướt tik tok và web để check xem có ai đó giống như mình không, họ trải qua như thế nào. Họ vượt qua ra sao và mình có thể học hỏi hay không? Mình tìm thì cũng có đó mọi người ạ nhưng nó là những câu chuyện không giống với mình, có khi còn nặng nề và bế tắc hơn cả mình gặp phải nữa. Mình có xem khoảng chục cái clip thì mẫu số chung là bạn buộc phải đối mặt với nó. Nó đau đớn thật đó nhưng cứ trải qua đi, sau này gặp lại thì nó sẽ chẳng là gì cả, vì đó là vắc xin rồi.

Mình vẫn thấy chung chung mọi người ạ, vẫn chưa thể nào giải quyết được mà trong lòng cảm thấy an tâm. Mình may mắn là mình có Đạo, có nơi để trở về, và đây là chuyến đi trở về mình cảm thấy được bình yên và tìm được đáp án cho mình. Mình có nghe các bài pháp, tìm các lời hiền của các vị minh triết để nghe và thẩm thấu. Mình có nghe được một bài pháp này của thầy Thích Tâm Đức, bạn có thể bấm vào đây để nghe full bài giảng nhé. Bài pháp thầy có giảng về chủ đề: "Chúng ta có ở bên nhau mãi đâu". Bài pháp thầy chia sẻ vào ngày 8/3, cách sau đó khoảng 2 ngày mình đi tìm câu trả lời. Trong đó thầy nói rất nhiều các bài giảng đạo lí, mình có suy nghĩ và đặt câu chuyện của mình vào đó thì lập tức thấy được câu trả lời.

Mình khó ngủ, buồn vì chưa bằng ai hết, chưa giỏi bằng người ta, còn sân si khi nghe người khác nói câu mà mình không thích, còn ý chưa thực thiện. Những thứ đó khiến mình mỗi ngày nhớ đến là một đau khổ, vô tình chiêu cảm những điều khó khăn đến với cuộc đời mình. Chính mình còn đang tự so sánh bản thân với người khác, chính mình tự hơn thua rồi đau khổ. Điều đó không đáng, trong một cánh đồng bạt ngàn những loài hoa đua sắc. Có hoa hồng, hoa lan, hoa huệ, lay ơn... mỗi loài hoa đó có mùi thơm đặc trưng và quá trình phát triển cũng khác. Ví như mình là hoa huệ thì không thể so sánh với hoa hồng, vì vốn dĩ ta chẳng giống nhau, ta có vẻ đẹp của riêng mình. Ta không vội buồn bã vì chưa nở đẹp như hoa hồng, chỉ là ta cần có thêm thời gian để ươm mầm mạnh khỏe để nở rộ vào một ngày nào đó thôi. Hoa nào mà chẳng nở, thời gian sẽ trả lời tất cả. Đừng bao giờ tự so sánh bản thân mình, đừng buồn bã vì những chuyện không đâu, hãy luôn nhớ mình là một bông hoa, mình sẽ nở và tỏa sáng.

Người mình nhẹ bớt đi một chút rồi, tiếp nữa đó là làm thế nào để đối mặt với người mình không thích, mình ghét hoặc căm thù. Chắc chắn trong cuộc đời bạn cũng gặp những trường hợp dở khóc dở cười như thế này, bạn dù có không thích nhưng vẫn phải đối diện. Một người bạn cùng công ty, có những tính cách, thói quen bạn cảm thấy không thuận mắt, nhiều lần có những hành động đụng chạm gây gổ với bạn. Mỗi khi thấy bạn chỉ muốn xông lên đấm cho mấy nhát nhưng lí trí mách bảo không thể. Bạn chỉ muốn tránh càng xa càng tốt, nhưng nghịch duyên lại cứ phải gặp gỡ và chung đụng, thế thì làm cách nào. Hãy là người biết "NHỊN" thì cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Bạn phải hiểu là khi mình có không thích thứ này thì thứ đó cho dù có ưu điểm thế nào đi nữa thì trong mắt bạn cũng đều xấu cả thôi. Bạn mà không biết nhịn thì chính bạn sẽ đau khổ trước, suốt ngày chỉ biết tự cáu bẳn trong người, không nói ra ngoài với ai, tự trong lòng nung nấu ngọn lửa cháy bùng bùng. Một thời gian sẽ thấy bản thân già, xấu và khí sắc kém chỉ vì câu chuyện yêu ghét. Như vậy không đáng, và quan trọng nữa là tại sao lại phải nhịn? Tại sao cứ phải là mình nhịn mà không phải người khác nhịn?. Đơn giản câu chủ đề đã nói rồi, chúng ta có ở bên nhau mãi đâu. Vì không ở bên nhau mãi nên việc gì phải mang đến nỗi khổ đau cho nhau, vì sao không gây dựng những điều tốt lành, kỷ niệm đẹp để mỗi khi nhớ về thấy thơm ngát thay vì mùi thum thủm. Nếu bạn hỏi, nhịn nhiều quá mà người ta lấn tới này kia thì mình có bị thiệt hay không? Câu trả lời là đừng bao giờ lo lắng mình bị thua thiệt, nếu trong đầu có tư tưởng đó thì ngay khi khởi nghĩ điều đó thì bạn đã là người thiệt rồi. Luật nhân quả luôn hiện hữu, khi bạn biết kìm xuống, nhận nhịn một chút thì bạn sẽ học thêm được cách lắng nghe, quán chiếu tâm mình và điều hòa cảm xúc, đó chẳng phải là lời rồi sao. Bạn nhường nhịn, bạn mẫu mực hơn, nói ít mà làm nhiều lên, ắt hẳn người kia sẽ tự cảm nhận được mà phải tôn trọng bạn một phần. Cảnh giới cao hơn là bạn có thể chuyển hóa được người đó nữa, nếu như định lực của bạn đủ lớn, bạn đủ bao dung và từ bi. Mình nói những điều này không phải mình tự nghĩ ra, đây đều là những gì mình được nghe các thầy giảng và chia sẻ lại cho các bạn. Bản thân mình đang học cách "NHỊN" bởi vì nhiều khi nhịn không nổi lại vùng lên mạnh hơn lúc đầu. 

Tiếp tục còn một vấn đề cuối cần giải quyết đó là suy nghĩ, lo âu quá nhiều. Sư thầy có chia sẻ một câu nói hay của thiền sư Thích Nhất Hạnh rằng:

Ảnh: Sưu tầm

Nghe đến câu này thôi là mình xúc động liền, chúng ta được tạo ra từ ánh sáng, và sống cùng trong ánh sáng. Có thể hôm nay là ngày đen tối, ngày mai đen tối hơn nhưng ngày kia chắc chắn là ngày tươi đẹp. Suy nghĩ nhiều nếu nó làm cho mình tốt hơn thì hãy nghĩ, còn nếu không thì phải làm sao để dừng lại. Đối với một người nhạy cảm, overthinking nếu như nói họ bớt nghĩ lại đi thì đảm bảo là sẽ nghĩ nhiều hơn. Chỉ có cách thay thế là nghĩ những điều lớn lao hơn để tìm lời giải cho chính mình. Và một cách nữa thiết thực và ý nghĩa hơn nhiều đó là đi làm việc phước, ở đây bạn có thể hiểu rằng đó là những việc thiện lành, có thể là giúp đỡ ai đó, kết quả sẽ làm cho chính mình và họ hạnh phúc. Làm gì để ta có thể bao dung, rộng lớn, vị tha và từ bi, thì đó là những việc thiện lành. Làm càng nhiều càng tốt, đừng chấp công, đừng suy nghĩ, hãy cứ làm. Rồi thời gian sẽ cho bạn câu trả lời mà bạn mong muốn. 

Viết đến đây rồi thì lòng mình cũng nhẹ nhàng và bớt nặng đi rất nhiều lần so với lúc đầu rồi. Hãy cứ nhớ rằng, cho dù hôm nay có sập xuống thì ngày mai trời vẫn sẽ tươi đẹp. Mọi chuyện sẽ ổn thôi, cố lên nhé bạn yêu. Chúng mình phải thật hạnh phúc đấy nhé!

You Might Also Like

0 nhận xét