Bạn đã yêu thương bản thân mình đúng nghĩa chưa?



Hello xin chào bạn!

Chào mừng bạn đã đến với: "Blog tôi viết, tôi tâm sự"

Mình là Thanh Lê, tác giả của blog này.

Mọi người ơiiii.... mình đang cảm nhận được Hà Nội chuẩn bị chuyển mùa rồi. Thời tiết bây giờ trở nên lạnh hơn, có gió rét và quan trọng hơn hết là mình cảm nhận được năm mới sắp đến nữa. Ôi vui quá đi mất thôi, khi sống xa nhà, mình luôn mong ngóng đến dịp tết hoặc hè để có thể trở về nhà mình với gia đình. Trước kia khi còn ở nhà, mình chẳng bao giờ cảm nhận được điều này, nhưng khi rời nhà xa đi học và sống với nơi đất khách quê người, với người lạ trước sau quen nhưng vẫn không thể nào bằng cảm giác khi về nhà đúng không mọi người.

Và mỗi dịp cuối năm này là dịp chúng ta thường ngồi lại với nhau, chuyện trò về những câu chuyện, bài học và tổng kết lại một năm đúng không. Blog tôi viết, tôi tâm sự cũng không phải ngoại lệ, ngày hôm nay mình mới check lại podcast và xem video tổng kết thì mình phải thốt lên wow luôn ý mọi người ạ. Mọi chuyện nó khác xa với tưởng tượng của mình. Kể từ đầu năm mới 2022 này mình ra ít số hơn, ít viết bài hơn nhưng lượt tương tác và quan tâm của mọi người dành cho blog lại vượt quá chỉ tiêu mình đề ra. Các chỉ số lượt nghe, lượt tương tác và lượt theo dõi đều tăng trưởng dương. Mình thực sự cảm thấy biết ơn và hạnh phúc vì điều này. Mỗi ngày thức dậy, mỗi ngày mình được mọi người yêu thương, chăm sóc và bảo vệ như thế này thì thực là tuyệt vời quá đi mất.

À mình kể cho mà nghe, khi mình xem đến danh mục chuyên mục podcast xếp hạng nhất của blog thì mình thực sự là ngỡ ngàng part 2 nữa. Mọi người đoán xem nó là mục nào và hoành tráng đến đâu đi. Cho nhẹ 3 giây đoán và mình tranh thủ uống miếng nước chờ đợi nhé. 1....2....3... okay thời gian đã hết, đáp án của bạn là gì?

Là những chuyên mục tình yêu cụ thể là mùa thu tình yêu đúng không?

Mình đoán là những bạn theo dõi lâu sẽ trả lời như vậy. Và bản thân mình cũng từng nghĩ như thế... nhưng không đâu. Đây là một chuyên mục về tâm trạng, đó là: "(53) - Gần đây bạn áp lực gì - phần cuối: vượt qua nghịch cảnh". Đến bây giờ mình vẫn không tin nổi và ngỡ ngàng mọi người ạ. Trước kia mình thấy những chủ đề này rất là ít các bạn độc giả, thính giả quan tâm vì lí do gì mình chưa rõ nhưng mình thấy trên blog của mình các bạn ý khá quan tâm đến tình yêu, và mình cũng chỉ có một vài cái số về tình yêu thôi nhưng không ngờ nó lại lên hạng 1. Và giờ chủ để tâm trạng này lại lên top thì mình quả thực là bất ngờ không hề nhẹ.

Nhưng khi nghĩ kỹ hơn, mình nhận ra một điều là: "Ngày càng mình và các bạn thêm nhiều điểm chung". Chúng ta không muốn ngây ngô, mặc kệ đời như trước nữa, ngày càng thêm chủ động, thêm kiến thức và hành trang cho cuộc sống sau này. Tất nhiên, chúng ta đều biết rằng chuẩn bị bao nhiêu cũng không đủ. Nhưng có sự chuẩn bị thì bao giờ cũng tốt hơn đúng không nào?. Mình lại nhận thấy thêm một điều nữa, đó là mọi người dần trở nên trưởng thành hơn, không chạy trốn, than thở hay bám víu vào những thứ áp lực, khó khăn nữa. Thay vào đó mọi người chấp nhận, tìm cách giải quyết hơn là tìm ra vấn đề để rồi cứ rối bòng bong ở đó. Và cái podcast đô 53 này mình thực hiện vào ngày 15 tháng 4 năm nay, cũng cách hiện tại 8 tháng rồi, mọi thứ đối với mình bây giờ cũng có rất nhiều sự thay đổi, cả về tư duy, cách tiếp thu vấn đề và giải quyết. Một cách chi tiết, cụ thể, tường tận và không phải là chung chung nữa. Hồi đó mình viết giải pháp, đến giờ mình nghe lại thì thấy cũng khá okay nhưng chưa hài lòng lắm, và nhận thấy mọi người đang quan tâm đến việc vượt qua nghịch cảnh, khó khăn áp lực cuộc sống này thì mình nghĩ mình cần phải thực hiện luôn 1 số ngay trong hôm nay để góp một phần nào đó giúp ích cho mọi người. 

Và chủ đề hôm nay có cái tên cũng rất thân thương, đó là một câu hỏi: "Bạn đã yêu thương bản thân mình đúng nghĩa chưa?". Tại sao lại là đúng nghĩa mà không phải đúng cách. Mình thấy là có rất nhiều các cách để yêu thương chính mình, nhưng nó có đúng nghĩa, đúng bản chất của nó hay không thì chưa chắc. Hên thì trúng, sui thì rớt. Giờ mình muốn nó chính xác luôn cơ nên mình đã đặt là đúng nghĩa thay cho đúng cách. Hãy thả lỏng cơ thể, tìm cho mình một tư thế thoải mái, một chút gì đó nhâm nhi để cùng bắt đầu nhé. Nhớ là thư giãn nha, đừng có gồng làm gì cả, bạn càng gồng bạn lại càng áp lực mình hơn đó. Chúng ta cùng bắt đầu luôn nhé!

------------------------

Mình viết số 53 kia vào hồi mình chưa có đạo. Tức là hồi đó mình chỉ là một tín ngưỡng thôi, mình chưa quy y, chưa phải là con nhà Phật nên chỉ được coi là người mến mộ đạo. Còn bây giờ thì khác rồi mọi người ạ, mình mới quy y vào tháng 11, khi mình còn là cô gái 19 tuổi. Đúng như những gì mình mong muốn, mình muốn làm đệ tử chính thức của Phật, muốn đi theo con đường giải thoát mà người đã truyền bá và lưu truyền đến tận bây giờ. Thử tượng tượng xem, bạn là con của chủ tịch tập đoàn đi, gia thế hùng hậu có tất cả trong tay chỉ việc sinh ra và kế thừa gia sản thôi, nghĩ đến là cười típ cả mắt vào rồi. Nhưng khoan, điều này làm sao bằng bạn được làm con của một người sinh ra để giải cứu nhân loại khỏi khổ đau, người như ngọn đuốc sáng soi sáng cuộc đời và cho bạn một con đường đi chân chính để bạn đạt được sự giải thoát. Nói ra thì đến tận sáng mai mình vẫn có thể nói được, nhưng thôi hẹn mọi người một dịp khác để mình nói nhiều hơn về nhân duyên cũng như tại sao mình muốn vào đạo nhé. Còn bây giờ thì quay trở lại câu hỏi đầu bài: "Bạn đã yêu thương bản thân mình đúng cách chưa?"

Câu hỏi của mình đó, bạn thử nghĩ và trả lời xem sao. Thực ra cái câu hỏi này là sư huynh mình đặt cho mình và yêu cầu mình trả lời. Khi nhận câu hỏi mình kiểu không cần nghĩ luôn ý, lập tức trả lời luôn là: 

"Chỉ cần không ngược đãi nó là yêu rồi".

"Chưa cụ thể lắm..."

"Thì em học, chơi, tập luyện,... làm mọi thứ khoa học, không tổn hại đến mình thì là em đang yêu bản thân. Sư huynh hỏi thế mà cũng hỏi😂"

....

"Nghe đây này, cái mà em đang nói là vị kỷ. Có nghĩa là em yêu chính mình khi người khác không yêu em. Còn yêu thương bản thân đúng cách là làm cho nhiều người xung quanh cũng yêu thương mình và họ muốn chăm sóc, che chở và bảo vệ mình - ấy mới là yêu thương bản thân mình đúng cách sư muội nhé"

Đó là nguyên văn sư huynh mình phân tích cho mình đó mọi người ạ. Quá là sâu chắc và chi tiết đủ để làm mọi người hiểu đúng không. Mình phải dừng lại tầm 3 lần để đọc lại những text mà sư huynh mình nhắn. Ngẫm nghĩ lại thì mình trước kia chỉ quan tâm và sống vì mình mà thôi, chưa hề có sự quan tâm đến những người khác. Và có một sự mâu thuẫn nữa đó là chưa bao dung, yêu thương người khác mà cứ đòi người ta phải sống tốt, đối xử tử tế với mình, thì đúng là ngược đời ha😆.

Thôi được rồi, không sao cả. Biết trước cũng được, muộn một tí cũng không sao, quan trọng là mình biết và thay đổi để hợp lý hóa với môi trường và xã hội xung quanh. Thế là mình lại đặt lại câu hỏi cho huynh của mình là: "Vậy muội cần làm gì để làm cho những người xung quanh yêu quý, muốn chăm sóc và bảo vệ mình ạ?".

"Em thử nghĩ xem mình có thể làm được gì?" - sư huynh chưa trả lời mà đặt ngược lại câu hỏi cho mình

"Thì chắc là em học hỏi nhiều hơn, có nhiều giá trị và chia sẻ lại, chia sẽ những điều tích cực, bài học hay ho... thì người xung quanh họ sẽ dần dần yêu em thôi. Huynh nói xem có phải hay không ạ?"

"Hmm... em còn nhỏ và ngây thơ quá. Thôi được rồi để huynh vẽ nước cho muội nhé"

....

Các bạn thính giả, độc giả thân mến, nếu như đã đọc và nghe đến đây rồi thì hãy tập trung vài giây ngắn cho mình để biết điều giá trị này. Nắm bắt nó và thực hành cùng với mình nhé.

"Huynh chưa cần em làm gì to tát, cao siêu. Bài tập cho em là hãy ghi chú và note, chia sẻ lại một ngày của em với những điều tích cực trong ngày"

"Ôi trời, có gì khó đâu, đơn giản như đan rổ. Để em làm cho huynh xem" - mình khẳng định chắc nịch

Nhưng khi bắt đầu vào làm thì chu choa mạ ơi, sao mà khó thế nhỉ. Một ngày đi học đến 2/3 rồi, còn lại nấu ăn, dọn dẹp với lủi thủi trong phòng trọ, có làm gì đâu mà có điều tích cực mà vui vẻ bây giờ. Ai za... khó à nha. Lại ngộ ra một điều nữa, khi mình nói chuyện với huynh của mình thì mình rất nông nổi đúng không mọi người. Haha kiểu nói câu trước, câu sau là bắn liên thanh luôn ý. Mà liên thanh đã đành, nhưng lại chẳng trúng mục tiêu nào cả. Nếu bạn giống mình thì thôi bớt bớt lại dần đi nhá, nói với người lớn thì okay họ có thể coi là trẻ con non xanh nên bỏ qua, chứ nói với tầm bạn bè mình hay các em dưới mình như thế thì uy tín không cao đâu ha😁.

Có vấn đề khó mình lại hỏi huynh, huynh có nói là:

"Gì mà ghê vậy... một ngày của em toàn đen tối à. Sao 1 niềm vui nhỏ mà cũng không có nổi là sao thế?"

"Thì em chỉ có đi học, về nhà thôi, em có làm gì khác đâu mà có thấy niềm vui?"

...

"Thế mới bảo, thế giới quan của em rất hẹp là đây. Nào cô nương, mở não ra nghe huynh kể về ngày của huynh nhé"

"Vâng ạ, muội hết sức tập trung đây"

"Hôm nay lúc đi sang đường, huynh thấy có đôi vợ chồng già chở nhau trên chiếc xe đạp cũ. Ông ngồi trước, bà ngồi sau. Hai người họ đang nói chuyện gì đó rất vui vẻ. Cùng lúc đó, cũng có một bạn trẻ nắm tay dắt một ông già qua đường. Lại có đôi bạn cúi xuống nhặt cái rác dưới chân mình. Đó là những gì huynh quan sát. Còn bản thân mình thì hôm nay huynh tập trung hết mình làm việc, học giá trị và chia sẻ được cho 2 bạn trẻ như muội. Huynh ăn uống và tập luyện đúng giờ... Nghe được chưa, thế có phải là niềm vui hay không?"

"Cũng đúng nhỉ... Thực ra là em cũng hay nhìn thấy được hình ảnh đó, nhưng em lại cho rằng nó quá bình thường và không đáng để kể ý"

"Chính vì thế huynh mới nói thế giới quan của em đang có vấn đề đó. Nghiêm túc mà học hành cho nó tử tế vào"

---------

Hội thoại dừng lại tại đó, mình thấy rằng niềm vui trong cuộc sống là tích bằng niềm vui mỗi ngày. Mỗi ngày vui nhiều thì tích dần lại theo năm tháng sẽ vui nhiều hơn, cộng hưởng nó lại và tần số năng lượng thay đổi và thu hút những con người yêu đời, vui vẻ và hạnh phúc đó đến gần với mình hơn. Từ đó thì đúng chuẩn là "yêu thương mình đúng nghĩa". 

Đừng chỉ biết nhìn những điều lớn lao, kỳ vĩ và xa rời mình làm gì. Hãy nhìn vào những điều nhỏ nhất và nâng niu, chân quý từng khoảnh khắc ấy. Hôm nay mình đang rảnh ý, cũng không nhiều việc lắm, tiện mình kể luôn cho mọi người 2 khoảnh khắc đẹp nhất của mình trong ngày hôm nay nhé.

Khoảnh khắc đầu tiên bắt đầu khi mình ngồi xe bus và khoảnh khắc thứ 2 là nhìn gia đình chó đi chơi công viên (mình kể chi tiết khi thu podcast nhé, đánh máy nhìu mình bị mỏi tay😊)


Minh họa tin nhắn 



Và một điều nữa là hôm nay mình đã mang đến một năng lượng tích cực đến mọi người yêu quý. Mình hy vọng rằng sau khi đọc hay nghe podcast xong, bạn sẽ nhận lại được một nguồn năng lượng thật tuyệt vời hơn nữa và bản thân phấn chấn, tỉnh táo và kiên định với những ước mơ của chính mình nhé. À... mình đang có một đề xuất như thế này, để mình biết được bạn có cảm thấy hạnh phúc thực sự hay không, bạn có niềm vui chân chính không thì đừng ngại ngùng mà viết gmail hay inbox cho mình để chia sẻ nó nhé. Thông tin mình sẽ đính kèm ở bên dưới này. Còn bây giờ thì bái bai, hẹn ngày gặp lại nhé, nhớ là yêu thương mình đúng nghĩa đó 💓



You Might Also Like

0 nhận xét