Cập nhật cuộc sống hiện tại


 


Hello xin chào bạn !


Chào mừng bạn đã đến với: "Blog tôi viết, tôi tâm sự"


Mình là Thanh Lê, tác giả của blog này.


Chính xác đến ngày hôm nay là 1 tháng 11 ngày mình không up bài mới, không thu podcast và không cập nhật bất cứ thông tin gì của bản thân trên mạng xã hội. Hơn 1 tháng trôi qua, mình đã suy nghĩ rất nhiều về các bạn độc giả, blog và podcast cũng như là thử thách trong thời gian vừa qua. Mình thấy có điều gì đó nó lạ lắm. Khi mình quyết và muốn theo đuổi một điều gì đó đến cùng, nghiêm túc thì cơ hội của mình với nó rất mong manh. Lí do tại sao mình không thu podcast mới vì mình đã thay đổi chỗ ở mới, nó ở ngoài mặt đường lớn, xe cộ đi ngày đêm không dừng, lại còn khá nhộn nhịp, người sống về đêm nhiều nên việc ồn ào không thể tránh khỏi. Mỗi khi mở mic ra thu âm, được 1-2 câu đầu mình lại phải dừng vì âm thanh nó quá tệ, thu xong cũng không muốn edit nó nữa. Thời gian đầu mình nghĩ là chắc tầm nửa đêm thức dậy thu âm chắc là ổn hơn ban ngày nhưng không, thời điểm về đêm nó nhiều sự bất tiện, mình ở chung với một bạn nên làm phiền họ mình cũng ngại, nửa đêm lục đục dậy, xong bật ánh sáng các thứ lên nó cũng ảnh hưởng đến bạn ý. Còn nữa là giọng mình về đêm nó rất khàn, nghe nó cũng không còn hay. Và điều cực kỳ quan trọng đó là chất lượng âm thanh không đảm bảo nếu như không muốn nói là rất tệ. Để bạn hiểu rõ hơn và thông cảm sâu sắc cho mình thì mình sẽ mở một vài giây tiếng ồn nơi mình ở cho bạn nghe thử (nhớ lên podcast nghe số này nhé). Đó là lí do về âm thanh, vậy tại sao thu không thu rồi mà lại không viết bài mới nữa. Đơn giản hơn đó là kênh podcast của mình được nhiều người tiếp cận hơn và mình ghét cảm giác viết ra rồi mà không nói được, không edit và up tải lên được.


Thế rồi một điều mình hết sức bất ngờ khi nhìn vào biểu đồ thống kê đó là mình vẫn được các bạn độc giả, thính giả theo dõi đều mặc dù lượng tăng trưởng không được như trước vì mình đã ngắt quảng nhiều lần. Nhưng điều này không nhiều vấn đề với mình lắm, mình chỉ cảm thấy xúc động vì vẫn được mọi người yêu thương. Vậy là đủ cho mình thấy an ủi và hạnh phúc rồi.



Mình biết, cảm giác phải chờ đợi, phải nhịn một cái gì đó quá lâu cũng không tốt. Thời gian qua mình phải đấu tranh tư tưởng với bản thân và luôn tự hỏi rằng không biết có cách nào cải thiện được chất lượng âm thanh để có thể tiếp tục hay không. Mình thử chui vào tủ quần áo ngồi, thử lấy vải bọc lấy tai nghe cho đỡ ồn, thử ngồi trong nhà vệ sinh cũng không ngoại lệ... Kết quả nó đều không khả quan cho lắm. Mình muốn có một chiếc mic thu âm đủ tốt để làm việc được hiệu quả hơn. Nhưng thời gian này mình phải lo quá nhiều tài chính cho bản thân, tiền ăn, ở, học phí, điện, nước,... đủ các loại nên mình gần như không có chút dư giả nào để thực hiện niềm đam mê này. Nghĩ cũng hơi buồn nhưng đây là sự thật😭


Vì quá muốn quay trở lại sớm nên mình đã giảm bớt những chi tiêu không cần thiết và mới  đầu tư cho mình một chiếc mic thu mới. Nó cũng rẻ tiền thôi, nhưng chất lượng khiến mình hài lòng hơn khi dùng tai nghe cũ. Nó không phải là cái gì đó quá đỉnh, lọc được tạp âm nên mình sẽ cố gắng nhiều nhất có thể để tránh âm thanh ồn.


Trong thời gian dịch vừa rồi, mọi đồ đạc của mình đều ở nhà trọ cũ. Cuộc sống chưa bao giờ cảm thấy khó khăn như thế nhưng tháng nào mình cũng phải chi hơn 1 triệu để giữ phòng lại vì sợ có lịch học off lại thì không kịp thuê nhà khác, vả lại đồ đạc của mình cũng nhiều, mình cũng không có mang về nhà, tất cả mọi thứ đều để đó nên vẫn phải trả tiền nhà như thường. Buồn thay là khoảng tháng 3 chủ nhà có nói với mình là chị ý không thể giảm tiền trọ nữa, nhà chị ý đã cố gắng trợ giúp rồi. Cũng dễ hiểu thôi, người ta kiếm sống bằng việc cho thuê, tự nhiên bị giảm 50% xong rồi lại không ai ở, thiết nghĩ cho người khác ở rồi thu tiền full sẽ ổn hơn. Và mình đã dọn đồ về chính ngày hôm chị chủ nhà bảo thu tiền full như trước đó. Sau đó thì giữa tháng 4 mình đi học lại trên trường. Chuyện như một trò đùa vậy, cảm giác nó thế nào ý...


Mình đã nói với bản thân và nói với mọi người rất nhiều về việc suy nghĩ tích cực. Trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng cần nghĩ đến nó, không được quên. Hãy tìm và đào được chỉ 1 điều tích cực thì ngày hôm đó của bạn cũng đã khác rồi. Trong câu chuyện này cũng như vậy, thay vì nghĩ chủ nhà ích kỷ, không có lòng thương người, sống tệ, biết thế thì dọn sớm cho đỡ tốn tiền, không dám mua quần áo mới vì tháng nào cũng phải chi tiền chỉ để giữ lại "đồ cũ"... thì mình nghĩ mình thật may mắn vì được chuyển đến một nơi khác tốt hơn, đầy đủ tiện nghi, phòng khép kín có nấu ăn và mọi thứ đầy đủ, rộng rãi. Được gặp gỡ những hàng xóm mới và chỗ ở này cũng là một nơi nhộn nhịp mà mình luôn thích (chỉ tiếc 1 chút xíu là mình không thu âm được vì tiếng ồn thôi hihi) còn lại thì đến thời điểm hiện tại mình thấy nó không đến nỗi quá tệ.


Tuy nhiên là nếu như bạn đọc hay là nghe được số trước mình làm thì chắc hẳn bạn biết được những nỗi lo lắng của mình khi về trường học đúng không. Mình chưa sẵn sàng để quay trở lại với xã hội vào thời điểm mình xuống Hà Nội. Cảm giác cũng hơi sợ hãi nữa. Và mình cũng có duyên đó là được đi chùa Địa Tạng ở Hà Nam và 1 khóa tu 2 ngày 1 đêm tại Chùa Linh Quang ở Nam Định. Chuyến đi này thay đổi hoàn toàn bản thân mình về mọi mặt (ở bài viết lần sau mình sẽ chia sẻ nguyên 1 quá trình đi, ăn, ở và học tập của mình tại đây cho mọi người nhé). 





Sau đó thì mình cũng không muốn ì ạch quá lâu, trước đó mình đã nói là mình không có muốn làm hay không muốn tham gia bất cứ một công ty nào để làm việc. Một phần kiến thức chưa đủ và thứ nữa là chưa sẵn sàng quay lại với những bộn bề, áp lực từ những công việc đó đem lại. Mình nói mình gap year 1 năm để dành thời gian nhiều hơn cho gia đình, bản thân và niềm đam mê của bản thân. Không làm việc thôi nhá, mình vẫn tham gia các hoạt động ngoại khóa, tham gia các dự án nhân văn. Hiện tại mình cảm thấy rất hào hứng vì đã được tuyển làm thành viên chính thức trong một dự án cực kỳ nhân văn, chủ đề là: "Chống bạo hành trẻ em".




Xương xương sơ bộ hơn 1 tháng qua những công việc của mình là như thế. Hôm nay là tâm sự báo cáo tình hình thế thôi, ở các bài lần sau mình sẽ nói nhiều hơn, chi tiết hơn về những trải nghiệm tuyệt vời này nhé. Hy vọng bạn sẽ đón nhận nó.


Bye bye hẹn gặp lại bạn ở bài viết lần sau.

You Might Also Like

0 nhận xét