Chúng ta chẳng hài lòng về mọi thứ...



Mình chẳng hài lòng về hiện tại

Tại sao mọi thứ không như mình muốn

Kết quả này tôi không chấp nhận

Đời sao lắm thứ chẳng thú vị gì cả

Tại sao không có công bằng ở xã hội này

....

Mình chẳng hài lòng về mọi thứ hiện có

Hmmm....

----------------------------------------

Hello xin chào bạn!

Chào mừng bạn đã đến với: "Blog tôi viết, tôi tâm sự"

Mình là Thanh Lê, tác giả của blog này.

Hãy cho mình nghe cảm nhận của bạn sau khi nghe và đọc qua những câu cảm thán ở đầu bài viết này. Tâm trạng của bạn hôm nay ổn định chứ? Hiện bạn đang đi học hay đi làm? Đang có công việc hay chỉ ở nhà chăm sóc bản thân? Bạn đang cảm thấy thế nào?

Hãy tự trả lời câu hỏi này bằng mọi phương thức bạn muốn, có thể nhắn tin cho mình hoặc tự trả lời cho chính bạn biết, có thể nói ra bằng lời, hay viết nhật ký,... Miễn sao, bạn cảm thấy hài lòng là được.

Khó lắm bạn ạ! Chúng ta sẽ chẳng bao giờ hài lòng về những thứ mình có đâu. Nếu như hài lòng thì sẽ chẳng có chuyện oán than cuộc đời, than thân trách phận, sầu tư, lo âu khi mình chưa đạt được một kế hoạch hay kết quả như mong muốn. Giờ có cơm ăn rồi, nhưng muốn thêm tí rau, tí thịt. Có đủ để ăn rồi nhưng lại muốn ngồi bàn sang trọng, quạt điều hòa mát lạnh. Một chút chương trình giải trí, một chút không khí vui vẻ,... Chúng ta muốn rất nhiều, rất nhiều và không hài lòng với hiện tại.

Vì sao thế! Tại sao lại như vậy, có phải chăng do áp lực cuộc sống hay không?Mình nghĩ là không đâu, chẳng ai có thể ảnh hưởng tới mình nếu như mình không cho phép hoặc không để tâm đến việc đó. Tất cả những áp lực đều tự mình làm và khiến bản thân mệt mỏi thêm. Bạn thấy đúng không?

Đừng vội đổ cho xã hội, cho người này, người kia, cá nhân nào đó hay ai đó. Họ sẽ chẳng làm gì bạn được nếu như bạn không cho phép điều đó. Một câu nói khá hay khi mình lướt mạng xã hội ngày hôm qua có đọc được đó là: "Miệng của người ta, người ta nói. Tai mình để nghe và nghe những gì mình muốn". Bạn hiểu câu này chứ? Cho dù người khác nói tỉ tỉ điều xấu, điều không tích cực, điều bạn không thích hay một thứ gì đó bạn cảm thấy không phù hợp. Lập tức bạn có thể bỏ qua ngoài tai mà không thẩm thấu nó. Khi ấy, tâm trạng và cuộc sống của bạn hiện tại thật tốt đẹp biết bao nhiêu.

Ngày hôm nay, ở bài viết này mình sẽ chia sẻ với mọi người dưới quan điểm cá nhân mình về việc HÀI LÒNG trong cuộc sống này như thế nào nhé! 

Có một người bạn cảm thấy rất sốc khi biết được cái kính mà bạn ấy mới mua ở ngoài tiệm chất lượng không như mong muốn

"Chị ơi, em mới mua được cái kính thời trang mới này. Vừa chống nắng, vừa cách điệu mà giá okay lắm. Quan trọng là nó hợp với dáng mặt của em"

"Đâu xem nào... Mày mua cái kính này bao nhiêu tiền đấy"

"100k thôi, ổn áp không"

"Ối thôi chết, thật hay đùa đấy"

"Thật mà, sao thế chị"

"Tao mua cái y hệt này mới 40k thôi, cùng lắm 50k. Mày mua bị chém rồi em ạ"

....

"Này mày, hôm nay tao mới mua được cái kính này, xem ổn không?"

"Kính nhựa à"

"Không biết, tao thấy nó đẹp nên mua thôi"

"Mày đeo vào không thấy cảm giác gì à"

"Tao thấy bình thường"

"Ờ thế hả..."

"Sao... mày thấy nó có vấn đề gì à"

"Kính này đeo chơi chơi thì được chứ không nên đeo nhiều. Nó là nhựa đeo lâu hỏng mắt, chưa kể phản ứng với tia nắng mặt trời, rất hại mắt. Mắt mình đã chưa ổn rồi mà đeo lâu, sau này mất thêm tiền chữa bệnh là nản luôn"

"Thế á... tao có biết là nhựa đâu. Làm thế nào để biết là nhựa"

"Học đi rồi biết. Có những cái nên tiết kiệm thật nhưng không phải lúc nào cũng chi li tính toán với ngay chính bản thân mình. Phải biết lựa chọn đi."

....

Bạn dự đoán thử xem nhân vật mua kính kia sẽ cảm thấy như thế nào sau khi chia sẻ câu chuyện của mình cho 2 người bạn của mình. Lần 1 đó là cảm giác hụt hẫng khi biết mình mua kính bị hố mất 50k. Lần 2 là biết mình mua cái kính này chả để làm gì cả khi biết tác dụng thực chất của nó. Còn lần 3, lần 4 thì sao? Mỗi khi chia sẻ câu chuyện cá nhân với một người nào đó, người ấy sẽ đều cho bạn những lời nói mang trường năng lượng khác biệt, không đồng nhất và giống với bất kỳ ai. Bạn thấy đấy, bạn rất dễ bị cảm xúc chi phối cá nhân và phụ thuộc gần như hoàn toàn vào người khác. Vì thấy bạn sẽ chẳng bao giờ hài lòng về mọi thứ bạn đang có.

Hoặc một trường hợp cá nhân của mình hiện tại và một nhóm bạn xem nhé. Bọn mình chuẩn bị tốt nghiệp đại học, với loại bằng khá. Đây là chuỗi hành trình và không hề dễ dàng đối với chúng mình kể từ khi nhập học cho đến ngày hôm nay. Mọi thành quả là sự cố gắng, nỗ lực không ngừng nghỉ và phấn đấu. Mang niềm vui này chia sẻ với một vài người, thì có người khen là số ít. Còn phần đa có thể họ gửi bạn một số câu nói mà cảm giác đâm xuyên qua t*m như thế này:

"Cái chuyện này bình thường. Thi đại học tầm này dễ ợt, cái bằng khá này làm ăn được gì. Phải giỏi với xuất sắc chứ nhể"

"Khá thôi á mày. Tao tưởng mày phải giỏi chứ"

"Thế thì không được đâu mày ơi. Bằng này không được lên sân khấu trao bằng ở lễ tốt nghiệp trường mình đâu"

....

Mới sương sương khoảng 3 câu trích dẫn thực tế thôi nhé, nghe thử đi, bạn thấy thế nào. Sẽ ra sao nếu một người họ phủ nhận mọi thành quả của bạn từ trước đến nay, sẽ như thế nào nếu bạn ngay lập tức phản ứng lại và đấu tranh với họ để bảo vệ luận điểm của chính mình. Sẽ thế nào nếu bạn không hài lòng về mọi thứ như vậy?

Nhiều người ngang bướng hoặc cố chấp sẽ nói chả làm sao cả, không hài lòng thì mới có ý chí để phấn đấu tiếp, chứ ổn áp rồi thì chẳng còn muốn làm gì nữa. Mình không nói đến vấn đề đúng sai, vì tất cả là quan điểm cá nhân của mỗi người. Mình chỉ có một suy nghĩ rằng, nếu trường hợp này thì bản thân sẽ ra sao. Mình biết, luôn phải phấn đấu thế nhưng phấn đấu trong trạng thái con người như thế nào. Áp lực đến mức kiệt sức, tiều tụy vì công việc hay là luôn làm một đoạn rồi nghỉ cả chặng đường???

Còn nếu như ai đó bảo nếu như không hài lòng mà cũng không hẳn là hài lòng thì sao? Tức là bạn vẫn đang phân vân, chưa có đáp án. Vô định trước mọi thứ và bạn đang yếu thế, yếu về kiến thức, trí tuệ và kỹ năng sinh tồn của bản thân. 

Còn nếu hài lòng thì sao? Hài lòng rồi có lẽ sẽ nhẹ nhàng hơn một chút nhưng vẫn tiềm ẩn những rủi ro riêng. Luôn ổn, luôn cảm thấy hài lòng, tốt đẹp, hạnh phúc sẽ giúp mình có trạng thái tâm lý tốt, vững vàng và bình ổn. Tuy nhiên, mọi sự làm và hành động đều cần trí tuệ để nhìn nhận. Không phải vấn đề nào cũng nên hài lòng mà không có những kế hoạch hay bước tiến tiếp theo trong tương lai. 

Cái gì cũng có tính 2 mặt, cách nhìn nhận cũng phải thực thấu đáo và sâu sắc thì mới giải quyết được vấn đề. Nhưng công thức mà mình thấy áp dụng ổn nhất từ trước tới nay đó là TĨNH TÂM. Hãy tâm chung vào chính bản thân mình, đừng để tâm vào những câu chuyện ngoài lề xung quanh. Nghe để biết, biết rồi để đấy, không vướng chấp vào chuyện của người ta làm gì, càng không phải chuyện của mình thì càng không nên vướng tâm. Còn nếu như là vấn đề của mình mà người khác nói ra nói vào, cảm thấy khó chịu, chán nản là vẫn còn vướng chấp vào những lời nói, hành động đó. Còn không hài lòng là còn chưa biết đủ, chưa đủ thì chưa hạnh phúc. Mà cái đích đến mong muốn là an lạc và hạnh phúc cơ mà. Hãy ngẫm kỹ lại và nghe đi nghe lại hoặc đọc lại bài viết này của mình thực nhiều lần nếu có thể bạn nhé!

Nếu trước vấn đề về loại bằng gì khi ra trường kia, một số người yếu đuối sẽ rơi nước mắt khóc lóc vì thấy kết quả chưa cao bằng người khác. Một số sẽ tức giận vì người ta phủ nhận mình hay một số thì không phản ứng lại chỉ lặng lẽ âm thầm và im lặng. Trường hợp này, hãy chọn im lặng. Vì cho dù bạn có giải thích hay chia sẻ với người ta quảng đường phấn đấu của bạn bao nhiêu thì người ta cũng sẽ chẳng nghe đâu. Và quan trọng là bạn chẳng cần có TRÁCH NHIỆM để giải thích làm gì. Việc ai nấy lo, đời mình mình sống, đừng phân tâm, sao động làm gì để khổ thân. Mình chỉ cần nhận thức những việc sau

1- Việc mình làm có mang lại lợi ích cho xã hội hay chưa?

2- Việc đạt được kết quả đó có lợi ích gì cho bản thân mình?

3- Việc này có thể ảnh hưởng tới những ai? Tích cực hay tiêu cực?

----

Càng chi tiết bao nhiêu, càng nhiều câu hỏi bao nhiêu thì bạn càng dễ dàng hiểu bản thân mình hơn, cảm thấy nhẹ nhõm cũng như thanh thản bấy nhiêu. Ví dụ bạn muốn từ nhà đi đến tiệm tạp hóa mua đồ ăn. Thay vì đi bộ, bạn có nhiều cách đi khác, bạn lấy xe máy đi cho nhanh và về nhà. Người ta gặp và nói bạn tiểu thư, bạn lười biếng, bạn không chịu vận động, có một chút đường đi ngắn tũn mà cũng phi xe máy. Khi ấy cứ im lặng, nếu có thể thì mỉm cười nhẹ và về nhà thôi. Chỉ có bạn biết rằng đi xe máy là cách nhanh nhất ở thời điểm này đưa bạn tới mua đồ ăn, chỉ có bạn biết không khí và thời tiết ở ngoài rất xấu, ảnh hưởng đến sức khỏe nên không nên đủng đỉnh, la cà để đi mua. Chỉ có bạn biết tình hình sức khỏe của bản thân thế nào, bạn có cảm thấy tim đập ổn định khi một mình đi trời nắng chang chang và tay xách túi đồ lớn giữa đường. Và chỉ có bạn có thể trả tiền cho chính món đồ mình muốn mua mà thôi.

Hãy đơn giản hóa cuộc sống, biết đủ, biết ổn, biết hài lòng thì bạn càng tốt đẹp. Quan trọng nữa hãy thử tìm mọi cách và phương thức có thể làm mình tĩnh tâm, tâm không giao động hay chuyển biến quá thất thường trước những thông tin, sự kiện xảy ra trong đời một cách bất ngờ hay bắt buộc cần xảy ra. Đời là vô thường, chẳng có gì tồn tại mãi mãi cả, hiểu được điều ấy ắt hẳn lòng an nhiên.

Cảm ơn bạn vì đã đồng hành cùng mình đến cuối bài viết này. Chúc bạn có một ngày thật vui vẻ!

You Might Also Like

0 nhận xét