Trở lại sau 2 tuần đi kiến tập
Hello xin chào bạn!
Chào mừng bạn đã đến với "Blog tôi viết, tôi tâm sự"
Mình là Thanh Lê tác giả của blog này
Tháng vừa qua bạn có vui không?
Bạn đã lên kế hoạch cho bản thân của mình hay chưa?
Bạn cảm nhận cuộc sống như thế nào?
Và...
Quan trọng hơn hết là bạn đã nhận được món quà tri ân sinh nhật của mình hay chưa?
Trong suốt 3 tuần qua, mình quay như một cái chong chóng trong guồng quay của công việc. Xuống Hà Nội học 2 tuần ngắn ngủi, lo xong công tác gói quà dành cho các bạn có kế hoạch năm mới rõ ràng và tri ân đến blog, xong rồi lại lo thêm giấy tờ xin phép để đi kiến tập ở cơ quan nữa. Mọi thứ đối với mình đều mới lạ, đều là lần đầu tiên nên không thể tránh khỏi những bỡ ngỡ ban đầu.
Mình rất biết ơn vì cuộc sống luôn ban cho mình ánh sáng vào thủa sớm mai, cho mình được năng lượng nhiệt huyết, sức mạnh của tuổi trẻ để theo đuổi đam mê và khao khát của bản thân. Cho mình biết cuộc sống muôn màu muôn vẻ, muôn vàn bài học tuyệt vời đến với mình ở mọi giây phút, khoảnh khắc đáng sống trong ngày.
Hôm nay nói chuyện phiếm tâm sự một chút nhỉ? Tâm sự và nói những điều mình muốn, nghe bất cứ gì mình thích. Riêng mình thì hôm nay sẽ dành nhiều thời gian để tâm sự với các bạn các hoạt động, trải nghiệm của mình trong 3 tuần vắng bóng vừa rồi như thế nào. Mình cùng bắt đầu luôn nhé!
1- Ý nghĩa món quà tri ân sinh nhật Blog tròn 2 tuổi
Trước hết là mình muốn nói với bạn về ý nghĩa của món quà tri ân nho nhỏ mình gửi tặng. Như thông báo thì mình có tặng 3 phần quà nhỏ cho 3 bạn có bài viết hay nhất khi gửi qua gmail cho mình. Mình đã đọc và chọn lựa ra 3 bạn xuất sắc nhất để trao gửi món quà này. Mình nghĩ là thời điểm này thì 3 bạn đều đã nhận được món quà đó. Chắc hẳn là khi bạn mở ra sẽ bất ngờ đúng không? Phần quà của mình là một chiếc đèn.
Với mình, mỗi người đều có ánh sáng của riêng họ. Cho dù là ở đâu, bất cứ hoàn cảnh nào, trời sáng hay trong bóng đêm thì ánh sáng ấy không bao giờ dập tắt. Đó là ánh sáng của niềm tin, khát vọng sống và nhiệt huyết của tuổi trẻ. Mình hy vọng bạn hãy luôn hướng về ánh sáng ấy, làm kim chỉ nam cho bản thân của mình, dù đi đâu, trải qua khó khăn gian lao thế nào thì hãy luôn nhớ về niềm tin nơi có ánh sáng của chính mình. Trong phần quà mình có tặng kèm bạn bút lông trắng để viết, có một đầu để xóa và để viết nên bạn hãy tha hồ thỏa sức sáng tạo và viết lên kế hoạch, to do list hoặc những gì mình muốn nhé.
Đây là hình ảnh một bạn nam được nhận quà và gửi feedback đến cho mình |
Mình hy vọng rằng, thời gian tới sẽ có thêm thật nhiều thời gian, hoạt động hơn nữa để kết nối với mọi người và chúng ta cùng trau gửi những món quà yêu thương này đến nhau nhiều hơn (à mình quên chưa nói, mình gói quà hơi xấu nên ba bạn hết sức thông cảm nhé)
2- Công cuộc lo giấy tờ đi kiến tập tại trường học
Có lẽ đây là mục mà mình muốn chia sẻ và nói với các bạn. Mình nghĩ qua câu chuyện của mình, các bạn sẽ rút được kha khá kinh nghiệm nếu như mai sau có đi kiến tập giống như mình.
Trường mình học cho phép các sinh viên tự liên hệ cơ sở kiến tập, vì là ngành quản lý kinh tế nên mình sẽ được lựa chọn vào các phòng ban kinh tế, tài chính tại các phòng, UBND hoặc là các công ty, doanh nghiệp đang hoạt động. Đương nhiên là các tiêu chí lựa chọn cũng phải đi kèm rõ ràng, đó là cơ sở đó phải hoạt động trên 3 năm, quy mô không quá nhỏ và hiện còn đang hoạt động.
Và cái công cuộc của mình nó bắt đầu từ đây, mình đã từng đi làm khá nhiều công ty, doanh nghiệp nhưng đen là thời điểm cần thiết nhất là lúc này thì mình lại không đi làm, không làm bất cứ đâu cả - đó là nỗi đau thứ nhất. Nỗi đau nữa đó là mình bây giờ cũng không có mối quan hệ thân thiết với ai, những ai có thể giúp mình, có thể là họ giới thiệu mình vào nơi làm việc nào đó giúp (hoàn toàn không có). Mối quan hệ của mình chỉ xoay vòng là các bạn sinh viên hoặc là anh chị trên khoa một chút xíu không đáng kể thôi.
Bạn biết không, khi mình nhận được thông báo của khoa về kế hoạch tổ chức đi kiến tập. Trong đầu mình nhảy số luôn là mình muốn trải nghiệm, mình muốn kiến tập ở Hà Nội. Nhưng cuộc sống mà, đâu cứ mình muốn mà mình lại có được ngay tức thì đâu. Mình có thời gian khá thoáng là hơn 2 tháng để tìm kiếm cơ sở kiến tập. Mình khi đó thỉ cứ đủng đỉnh vì nghĩ thời gian dài mà, lên thử top CV hay là ybox tìm xem như thế nào. Nhưng hầu hết các công ty không có tuyển vị trí kiến tập, mà hầu như là thực tập với thời lượng tham gia hoạt động dài hơn và công việc sẽ được hướng dẫn và trực tiếp bắt tay vào làm, ít nhất cũng phải 3 tháng. Mình cứ lên mạng tìm kiếm khoảng 1 tuần với cái hy vọng nho nhỏ là tìm được công ty nào nhận sinh viên kiến tập. Nhưng tìm hoài tìm mãi thì không có, có một hai công ty nhận thì lại là công ty không đáp ứng được tiêu chí mà trường mình đề ra cho sinh viên.
Ăn, nằm, ngồi đều không lúc nào yên, mình chỉ lo là nếu không xin được kiến tập tại cơ sở nào ở Hà Nội thì mình lại phải về quê. Không phải là mình không thích về quê, về quê thì được gần bố mẹ, gia đình, không phải lo chuyện ăn ở, đi đứng gì mà cái mình muốn là mình thử tự lực xem thế nào, xem bản thân có thể làm được gì, sinh tồn nơi xã hội này ra sao. Mình nghĩ mãi thì nhớ đến một người chị, trước đó chị ý cùng là đồng nghiệp với mình tại trung tâm tiếng anh. Chị ý trước học cùng khoa mình, trên mình 2 khóa, hiện tại đã ra trường và đi làm ở công ty. Mình chơi thân với chị nên có gì cũng hay kể và tâm sự. Thấy mình chia sẻ vậy, chị có ngỏ lời mời mình về công ty chị đang làm luôn.
Lúc đó mình kiểu: "Oh wow... trời Phật thương mình rồi, mình đã được cứu" - sorry mọi người có lẽ mình hơi lố nhưng đó là cảm xúc thật
Sau bao lâu lo lắng, ăn không ngon, ngủ không yên mà giờ tìm được bến đỗ thì ôi thôi perfect. Lại là chỗ chị thân quen với mình, ít nhất là cũng không cô đơn.
Nhưng mọi người biết không, câu chuyện nó không đơn giản như thế đâu. Nó còn vòng vèo rối hơn cả tóc bạn chải hàng ngày cơ. Mình đã trao đổi và thống nhất với chị ấy một vài tiêu chí, điều khoản nhà trường giao, thời gian nhanh hơn dự tính. Kết thúc khi thời gian trường gia hạn còn khoảng 2 tuần nữa, đinh ninh trong lòng là xong trước dự định là vui vẻ rồi. Và sóng gió bắt đầu tới, giật cấp 4-5 khi mình biết là dấu xin kiến tập của đơn vị phải là giám đốc đóng dấu chứ không phải người hướng dẫn mình đóng dấu.
Biết tin đó là khi mình tâm sự với một anh khóa trên mình để hỏi về chút kinh nghiệm đi kiến tập ra sao, mình mới đờ người ra khi anh ý bảo là xin dấu của giám đốc. Bản thân không đọc kỹ mục hướng dẫn. Ngay lập tức mình hỏi chị người quen đó xem công ty có hỗ trợ dấu của giám đốc hay không. Chị ý trả lời mình luôn thế này
Đây là đoạn mình hỏi chuyện đàn anh khóa trên về kinh nghiệm kiến tập |
Và đây là câu trả lời của chị người quen mình |
Chị ấy có nói rằng, nếu muốn giám đốc ký thì phải đi đoàn nhiều người. Mà mình thì chỉ có một mình nên cũng khó, chị ý cũng mới vào công ty đó làm nếu mà nhờ chị xin xỏ thì mình cũng ngại. Mình thầm cầu nguyện là hỏi cô giáo xong thì sẽ tìm được câu trả lời chính xác nhất. Nói xong là mình làm luôn vì không thể để thời gian trễ được, mình chỉ còn thời gian rất ngắn để hoàn thiện.
Đoạn chat mình hỏi cô |
0 nhận xét