Tâm sự sau thi
Hello xin chào bạn !
Chào mừng bạn đã đến với :"Blog tôi viết, tôi tâm sự"
Mình là Thanh Lê, tác giả của blog này.
Cũng khoảng 2 tuần liên tiếp mình cũng không có thu podcast và up bài viết mới, vì mình đã bước vào kỳ học đầu tiên của năm 2 và thời gian này mình cũng có đi làm một số việc làm thêm nữa nên thời gian cũng bị hạn chế một chút xíu. Mình sẽ cố gắng hoàn thiện và đúng deadline mình giao cho bản thân khi lập ra blog (yên tâm là mình sẽ không bỏ nó đâu).
Hôm nay ngồi viết blog thì mình cũng chẳng biết nên làm gì, viết gì, lên ý tưởng gì nữa. Mình bị trống rỗng mọi người ạ, vì mình cũng mới bị sốc vì chủ tịch công ty mình đã gặp nạn và chẳng may qua đời, vậy nên tinh thần của mọi người trong công ty cũng bị ảnh hưởng rất nhiều. Sống thiên về cảm xúc nên có nhiều lúc mình hay bị như vậy lắm...
Chẳng biết các bạn 2k3 đã thi như thế nào ?
Mọi người có ổn, có khỏe không?
Làm bài thi có như ý mình mong muốn?
...
Đó là những câu hỏi mà mình đặt ra trong đầu thôi chứ mình cũng không muốn hỏi để các bạn ấy rối. Hồi thi xong mình cũng thế, mình cực kỳ ghét ai hỏi mình có làm bài được không? Liệu được mấy điểm? Có đỗ được trường nào không? Tra đáp án đi... Phải nói là cực kỳ ghét luôn ý.
Tại sao không ai quan tâm đến cảm xúc của mình?
Tại sao không ai rót nước, nấu cơm và giúp mình làm việc nhà?
Đại học quan trọng đến thế ư?
Thực ra thì là do mọi người quan tâm mình chưa đúng như ý của mình mong muốn thôi. Không có gì mà phải cáu hay tức giận cả, họ cũng lo lắng như mình. Muốn họ quan tâm cảm xúc của mình thì bạn cũng nên quan tâm cảm xúc của người ta trước.
Không nói nhiều về việc này nữa, điều thực sự mình muốn biết hiện tại là bạn có hạnh phúc không?
Thi xong rồi thì cứ bỏ qua nó đi, suy nghĩ thì cũng không giải quyết thêm được gì cả chỉ có thể tin tưởng vào chính bản thân mình thôi.
Bạn có đi chơi ở đâu không?
Bạn đã chuẩn bị những gì cho cuộc hành trình mới?
Bạn có hào hứng không?
...
Thời điểm năm trước mình cũng thế, vô cùng hào hứng nhưng mà cũng lo lắng xiu xíu vì tính ra thì đây là lần đầu tiên xa nhà, xa bố mẹ, bản thân cũng có một chút lo lắng. Mình không biết là trong thời gian tiếp theo mình sẽ làm gì, học gì và có sống tốt không. Bản thân có thể tự học và tự phục vụ như thế nào. Có biết tiêu và giữ tiền không, quản lí bản thân như thế nào trước những cán dỗ. Một điều mình lo nữa đó chính là liệu có ai chơi với mình thân thiết như các bạn hồi học cấp 3 không.
Có lẽ điều mình lo nhất lúc đó là tìm kiếm một người bạn chơi cùng. Mình thì không thích bị cô đơn và càng không thích làm việc một mình. Mình luôn muốn có thể kết bạn với ai đó có thể giúp đỡ và hỗ trợ mình trong học tập cũng như là tinh thần. Việc tìm một người bạn như thế thì không hề dễ một chút nào. Có rất nhiều loại bạn và bạn cũng phải biết, người mình cần là nằm ở trong nhóm nào. Chơi nhầm người, kết bạn nhầm người thì cũng mệt lắm chứ không đùa được đâu nhé. Chú ý cho mình việc này nha.
Bạn có đang lo lắng về điều này?
Đừng lo vì đã có mình đi trước và trải nghiệm, cứ tự tin lên nhé. Mình sẽ có một bài viết khác nói rõ về những gì mình chuẩn bị. Còn ngày hôm nay thì không, hôm nay chỉ là trò chuyện để bạn vui vẻ hơn vì không bị cô đơn.
Không biết các bạn như thế nào nhưng mình năm trước thì không có đi du lịch vì dịch bệnh, mình muốn bảo vệ sức khỏe bản thân và gia đình. Mình chọn ở nhà. Không phải ở nhà đơn thuần đâu nhé, trong khoảng thời gian chờ điểm thì mình có vào youtube, web, google,... và một số phương tiện truyền thông để học hỏi và tìm hiểu về cuộc sống đại học, mình muốn chuẩn bị tâm lý và một chút kiến thức trước khi đến một nơi xa lạ học tập và sống. Sau đó thì mình cũng đã lên kế hoạch về một blog mình có thể viết và trải lòng (chính là blog này nha, mình rất vui khi nó được thực hiện), thỉnh thoảng thì có đi uống cà phê để trò chuyện với mọi người, giúp bản thân tự tin và mở lòng hơn. Quán cà phê ruột của mình có bác chủ quán cực kỳ đáng yêu và bác ấy cũng ảnh hưởng đến tư duy của mình rất nhiều. Nếu bác có đang đọc bài này thì cháu trân thành cảm ơn bác trong suốt thời gian qua đã chiếu cố và giúp đỡ cháu.
Chỉ như thế thôi, mình cũng không làm quá nhiều việc, việc quá khó hoặc ngoài tầm của bản thân. Làm như vậy mình cảm thấy được thư giãn và bình yên. Trong suốt những ngày qua mình đã mệt mỏi ôn thi nên bây giờ hãy để bản thân thoải mái và chăm sóc chính mình. Hy vọng bạn cũng sẽ như vậy. Đừng lo lắng gì cả và hãy tin tưởng.
À... nếu có thể thì hãy "làm vườn" nó sẽ giúp bạn thư giãn và cảm thấy vui vẻ, mình đảm bảo. "Làm vườn" theo nghĩa đen thì là việc bạn mang cuốc, xẻng ra vườn, xới cỏ, tưới nước, bón phân cho cây cối của bạn. Nhìn cỏ cây hoa lá, thành phẩm của mình làm ra sẽ hào hứng và giúp ích cho mình rất nhiều trong việc xả stress. Tin mình đi... nhìn màu xanh của cây và nhìn những luống rau trồng lên mầm đều, cỏ bên lề sạch sẽ,... tâm hồn bạn cũng sẽ như vậy. Còn nếu bạn thắc mắc "làm vườn" theo nghĩa bóng thì đây, nghĩa bóng của làm vườn mình muốn nói đó là khu vườn của cuộc đời bạn, hãy tưới tắm, chăm sóc, bổ sung dinh dưỡng cho nó, làm cho nó màu mỡ và đẹp đẽ hơn bằng cách đọc sách, luyện tập, rèn luyện bản thân, trau dồi kiến thức. Đừng bao giờ biến nó thành khu vườn hoang phế, đầy cỏ dại...
Nếu cảm thấy mệt thì cứ dừng lại và nghỉ một chú, đừng cố quá thành quá cố, lo lắng cũng không giúp bạn giải quyết được gì. Và cũng đừng buông lỏng bản thân, vì sắp tới bạn phải nổ lực nhiều gấp nhiều lần, chuẩn bị tâm lí và sức khỏe là điều cần thiết.
Mình mong muốn bạn sẽ có một cuộc sống tuyệt vời, một công việc như bạn mong muốn và một người đồng hành bên bạn.
Hẹn gặp bạn với những đam mê cháy bóng nhé ! Cố lên!
0 nhận xét