Giới thiệu chuyên mục bức thư của bạn



Hello, xin chào bạn.

Chào mừng bạn đã đến với "Blog tôi viết, tôi tâm sự".

--------------------------------------------------

Hmm....

Mình chính thức lập Blog này đến nay là 3 ngày rồi.

Và mình vẫn đang trong quá trình hoàn thiện nó.

Nếu như bạn là người đã đọc phần giới thiệu chung của mình thì bạn hẳn cũng đã nắm được sơ sơ những nội dung cơ bản mà mình muốn truyền tải rồi đúng không.

Nếu ai chưa đọc thì hãy nhấp vào link này để đọc lại nhé.

https://blogtoiviettoitamsu.blogspot.com/2021/02/loi-gioi-thieu.html

---------------------------------------------



Còn bây giờ mình sẽ nói về mục "Bức thư của bạn".

Mình lập Blog này mục đích chính là để cùng bạn tâm sự và trò chuyện.

Ngoài xã hội kia, có biết bao nhiều người, bao nhiêu câu chuyện.

Buồn, vui, khó khăn, hạnh phúc,...

Tất cả đều có cả.

Và câu chuyện của mỗi người thì mỗi khác, không ai giống ai cả.

Nhưng chúng ta vẫn có một điểm chung.

Bạn biết là gì không?

Đó chính là nỗi "CÔ ĐƠN".

Ngẫm thử mà xem, cho đến thời điểm này, mình thấy 2 từ này vẫn rất đúng.

Để mình chứng minh cho nhé.

Nếu bạn đang là một học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường, suốt ngày chỉ biết bài vở, đi học,... 

Tuổi này lại được gọi là cái "Tuổi nổi loạn".

Lúc muốn làm cái này, lúc lại muốn cái kia, chỉ để mọi người chú ý đến mình.

Lắm lúc muốn tìm một người bạn, tìm một ai đó để tâm sự, nói chuyện cũng không có.

Dường như cũng không ai hiểu mình luôn.

Nói với bố mẹ thì không bao giờ rồi.

Cũng không hiểu tại sao, càng lớn lên rồi thì mình lại càng cảm thấy xa bố mẹ nhiều hơn.

Bố mẹ cũng ít tâm sự với mình.

Khi gặp nhau chỉ là hỏi nhau dăm ba câu chuyện học hành và thi cử.

Mình còn nhớ, khi mình đi thi đại học về.

Không ai hỏi mình lấy một câu là : "Con có khỏe không?", "Có đói không?", "Có mệt không"...

Hầu hết toàn là : "Làm bài như thế nào?", "Được bao nhiêu điểm","Có đáp án rồi... lấy ra chấm đi..."

Không biết mọi người như thế nào, nhưng mà mình đã cảm thấy rất tổn thương.

Khi đó rất muốn tìm một ai đó để trò chuyện thôi.

Nhưng cũng không có nổi một người...




Còn nếu như bạn là một người mới trưởng thành như mình.

Tự phải chịu trách nhiệm với bản thân, tự kiếm việc, tự kiếm sống qua ngày.

Mà bên ngoài xã hội thì có mấy tốt đẹp như mình nghĩ, toàn là những khó khăn, rào cản và đôi khi là thù địch.

Nỗi cô đơn đấy lại thêm chồng chất...




--------------------------------------------------

Sương sương thế thôi nhỉ.

Hy vọng bạn hiểu những điều mình nói.

Và mục "Bức thư của bạn" sẽ là những điều bạn muốn chia sẻ, muốn được trò chuyện với mình hoặc đơn giản là nói ra cho nhẹ lòng thôi.

Thì hãy viết và gửi vào gmail dưới đây để cùng mình tâm sự nhé.

Đương nhiên là sẽ được mình ẩn danh khi đăng bài.

Mình hy vọng bản thân sẽ trở thành một người bạn tốt để tâm sự cùng bạn.

Chúc bạn một ngày tốt lành.




You Might Also Like

0 nhận xét