Hắc nguyệt quang món quà sinh nhật sớm
Bài viết này không phải truyền bá, phóng đại một tư duy, một điều gì đó viễn tưởng khó tin hay viển vông. Tất cả đều dựa trên chính câu chuyện của bản thân mình và do mình đúc kết lại và chia sẻ lại cho bạn.
Khi mới tạo blog và viết những bài đầu tiên thì mình cũng có viết một hoặc hai bài đề cập đến luật hấp dẫn. Không biết là bạn đã đọc bài đó hay chưa nhưng hôm nay mình quay trở lại và nói về chủ đề này. Dạo này ý tưởng của mình quá là nhiều và có lẽ nó hơi lộn xộn một chút, không vấn đề gì cả. Mình nghĩ gì thì viết đó, không có một lịch hay thời khóa biểu gì cho những bài viết của mình, có điều là lịch phát sóng podcast thì có. Podcast sẽ phát sóng vào 20 giờ tối thứ 4, tối thứ 6 hàng tuần, link thì mình sẽ để ở đây nhé.
Thời gian trước, cũng không lâu lắm, khoảng 1 năm, mình luôn có trong mình một cái tâm thế bồn chồn, lo lắng, hồi hộp khi đứng trước một cái vấn đề gì đó, từ việc nhỏ đến việc lớn. Khi chuẩn bị bắt tay vào một việc gì đó, thì trong đầu mình luôn có một cái tiếng nói nhỏ là "mày không làm được đâu", "làm thì phải thật cẩn thận, tránh sai sót", "không biết có làm được hay không đây", "chán thế, sao lúc nào cũng có mấy cái việc chán phèo",... Tất cả các câu nói đó nội dung chính vẫn là mình chưa tin tưởng vào bản thân, luôn đa nghi, nghi ngờ mọi thứ. Nhưng có một điều bất ngờ đó là những lúc đó thì mình luôn có cách để giải quyết và đánh lừa bản thân để làm điều đó cho tốt, sau đó thì lại chìm đắm lại như cũ.
Ví dụ đơn giản là mình sợ học toán, sợ cực kỳ luôn, mặc dù mình không phải là dạng học quá tồi trong lớp, nhưng cứ nhắc đến toán là mình lại sợ. Nó giống như là một câu chuyện đã ăn sâu trong tiềm thức. Hồi xưa, khi mình còn học tiểu học, năm lớp 4 là cái năm mình cảm thấy sợ nhất, lớp 4 kiến thức học rất nặng và về môn mình sợ cũng thế. Điểm mình thi rất là thấp, bài nào cô giáo kiểm tra cũng rất kém. Cô giáo cũng trao đổi với bố mẹ mình nhiều nhưng phần lớn không giải quyết được vì căn bản khi đó mình không ở cũng với bố mẹ, mình ở nhà bác. Năm đó nhà mình chuyển lên thành phố, riêng mình còn đang học dở dang kỳ 1 nên mình ở lại để hoàn thành hết chương trình năm lớp 4 rồi sau đó sẽ chuyển sau. Ở nhà bác cũng có nhiều cái mình thấy hay, ví dụ như lúc này, bị điểm kém, cô giáo trao đổi với bố mẹ ở xa nên cũng không có trách, mắng hay đánh mình được. Đúng là suy nghĩ của trẻ con mà, tránh được lúc nào hay lúc đấy. Cô giáo gọi lên bảng nếu không làm được sẽ bị so sánh với bạn khác và bị các bạn ê cười. Mình nghĩ cách giáo dục này chán thực sự và nó không tốt một tí nào, nó sẽ khắc một nỗi sợ, nỗi đau lên một đứa trẻ và sẽ khiến nó tự ti, rụt rè và không thể phát triển được toàn diện. Việc so sánh, đánh đập hay quát mắng sẽ tốt nếu như con bạn, học sinh của bạn học tập tiến bộ, phát triển theo chiều hướng tích cực, nhưng đa phần mình thấy kết quả theo chiều hướng tiêu cực là nhiều. Lướt web, tra mạng thử mà xem, có khi nào bạn thấy một ai đó nói, chia sẻ kinh nghiệm bằng những cách đó mà hiệu quả với con cái họ, học sinh của họ chưa.
Thế rồi khi lên lớp cao hơn, lúc đó mình đã được học ở thành phố rồi, nhớ lắm cái năm lớp 9, năm mình thi chuyển cấp lên lớp 10. Trời ơi, phải nói là căng như dây đàn luôn, lỡ tay làm đứt là toang luôn, không đùa tí nào. Năm đó là cái năm đầu tiên mình đi học thêm ngoài giờ tại nhà cô giáo. Thi chuyển cấp thì lấy điểm thi hai môn toán, văn. Cách tính điểm đó là toán, văn cộng vào nhân đôi và cộng thêm điểm nghề, nếu ai là trường hợp đặc biệt như dân tộc thiểu số, con em thương binh liệt sĩ, gia đình có công với cách mạng,... thì sẽ được cộng thêm. Mình thì chỉ có cộng thêm điểm nghề là 0,5 thôi. Được cái tiến bộ hơn trong suy nghĩ của mình là không giấu dốt, cảm thấy không ổn môn nào là đi học môn đó. Và mình đã đi học cả 2 môn toán, văn. Thi thử lần nào điểm cũng lèo tèo con 5 và 6 điểm. Điểm đó thì chỉ đỗ vào trường thường thôi chứ không được trường chuyên lớp chọn. Nguy hơn nữa là nếu như không đỗ vào trường này thì sẽ không có cơ hội học ở trường khác mà phải học trường nghề, giáo dục thường xuyên. Mà nghe thử tên bạn cũng đoán được, những trường đó thường sẽ không tốt bằng trường bạn muốn theo học.
Nghe có vẻ lằng nhằng nhỉ, không biết lấy ví dụ như thế bạn có hiểu ý của mình không. Bạn có hỏi kết quả ra sao không? Đương nhiên là phải tốt rồi, chứ nếu không thì sao mà có hôm nay ngồi lại đây để chia sẻ. Mình lấy ví dụ ra chỉ là để nói về việc mình đang quá tập trung vào mặt hạn chế, tiêu cực. Việc này đối với việc học bạn có thể nghĩ nó là chuyện nhỏ, chuyện bình thường. Nhưng... hãy nghĩ thử xem nếu như trong những việc nhỏ này bạn không xử lí, không quản lý được cảm xúc của bản thân thì liệu những chuyện lớn hơn bạn sẽ làm như thế nào?
Bạn sẽ nói bạn sẽ học hỏi và tìm giải pháp. Okay... vậy nói thử xem giải pháp của bạn là gì? Có phải là sẽ dành một ngày tĩnh lại lên hàng loạt kế hoạch chi tiết, nước bước rõ ràng, bài học đủ combo, có hành động từng ngày nhưng cùng lắm là sau 7 ngày, bạn cảm thấy nản và làm việc như bị "ép". Nếu đúng là như vậy thì mình hy vọng bạn sẽ tiếp tục đồng hành cùng với mình ở những phút tiếp theo, vì mình tự tin sẽ cho bạn những bài học hữu ích.
Nguồn ảnh: Sưu tầm |
Một trong những cách thức mình tìm được và từng nghĩ nó thật vớ vẩn và điên rồ đó là thực hiện luật hấp dẫn. Đúng vậy, bạn không nghe lầm đâu, nó là "luật hấp dẫn". Mình lúc đầu chỉ xem qua nó trên youtube, tik tok và các bài viết tình cờ thấy trên facebook thôi. Mình cũng không có ý định tìm hiểu về nó đâu, nhưng khi thấy mọi người chia sẻ và up bài nhiều quá nên cũng tò mò và muốn tra thử xem liệu nó là gì mà khiến mọi người phấn khích đến vậy.
Theo như mình tìm hiểu và sưu tầm thì "Luật hấp dẫn là một trong những quy luật phổ quát và mạnh mẽ nhất của vũ trụ. Giống như lực hút của trái đất, quy luật này luôn hoạt động trong cuộc sống của bạn - vào chính thời điểm này. Bạn luôn ở trong trạng thái sáng tạo. Bạn đang tạo ra thực tế của mình trong mọi khoảnh khắc mỗi ngày". Hoặc hiểu một cách đơn giản thì cái gì giống nhau thì hút nhau, tần số nào thì hút tần số đấy, mây tầng nào, mây bay tầng đó. Không có điều gì tự nhiên xảy ra trong cuộc sống. Nếu ta có trường năng lượng tốt thì sẽ hút được những điều tốt đẹp.
Sau khi biết được điều này, mình đã ngẫm lại xem: "Bản thân mình đã và đang sống với tần số như thế nào. Mình hay suy nghĩ và thu hút điều gì? Mình đã và đang làm gì cho bản thân của hiện tại?"... Và còn rất rất nhiều câu hỏi mình tự đặt ra cho bản thân. Một phát hiện đó là mình tập trung vào than thở nhiều hơn là tìm ra giải pháp, mình tập trung vào mặt tiêu cực hơn là tích cực, mình không biết nghĩ như thế nào để tích cực lên,...
Người ta thường nói là hãy lạc quan lên, yêu đời lên, tích cực lên. Mình nghe đến đâu thì biết đến đấy, chứ mình cũng có quan tâm đến việc họ nghĩ như thế nào đâu. Đó là một sự thiếu sót trong công cuộc tìm ra giải pháp của mình, nếu như không tự giải quyết được thì phải biết học hỏi người khác và học cách họ giải quyết. Mình chọn cách mỗi ngày, tự nghĩ ra đề bài và tự trả lời theo cách tích cực, rất vui là mình đã làm được. Để mình thử lấy một ví dụ xem, trong trường hợp này, bạn sẽ làm gì để suy nghĩ tích cực nhé. Một sáng thứ 2 đầu tuần, bạn dắt xe ra ngoài chuẩn bị đi làm thì phát hiện xe của bạn hết xăng. Cho bạn 5 giây suy nghĩ câu trả lời.
1...
2...
3...
4...
5...
Để mình đoán xem có phải bạn nghĩ như thế này không?
"Mới đầu tuần mà đã thấy xui xẻo rồi"
"Xe với chả cộ, hết lúc nào lại hết lúc này"
"Trời ơi, sao tôi khổ quá vậy"
"Hôm nay xác định đi làm muộn rồi"
...
Sẽ không bất ngờ nếu như câu trả lời của bạn là đúng như vậy, căn bản là trước kia mình cũng nghĩ như thế. Giờ mình sẽ nói cho bạn cách mà mình nghĩ tích cực trong trường hợp này nhé. Xe hết xăng khi vừa mới dắt ra khỏi nhà, mình cảm thấy vô cùng biết ơn, vì mình chưa đi đã phát hiện ra nó. Giả sử nếu như đi giữa đường, đúng chỗ tắc đường mà phát hiện xe hết xăng thì còn là một câu chuyện khủng bố hơn rất nhiều. Cảm ơn vì mình đã biết điều đó sớm để nghĩ cách khắc phục ngay khi còn ở nhà. Xe hết xăng đồng nghĩa với việc mình sẽ gọi bạn cùng công ty ghé qua cho đi nhờ, nhờ câu chuyện dở khóc dở cười đầu tuần mà mình lại gắn kết được với bạn cùng đi làm ngày hôm đó. Xe hết xăng, đi làm cùng bạn, ngồi trên xe mình có thể thả hồn suy nghĩ và khâm phục bản thân vì đã có một pha xử lý tốt mà trước kia không bao giờ nghĩ đến, mình không cần căng mắt lái xe nhìn đường nữa, có thể thả hồn theo gió một chút... Và còn rất rất nhiều cách nghĩ tích cực trong trường hợp này, bạn cũng có thể vận dụng trí não, trí tưởng tượng sáng tạo của bản thân để xử lý tình huống. Tuyệt vời mà đúng không?
Cách đầu tiên để trả lời câu hỏi tích cực đó là mình luôn nói "Cảm ơn". Chúng ta thường hay nói lời cảm ơn người khác mà quên đi cảm ơn chính bản thân mình, chúng ta đã lãng quên chính mình, luôn chạy theo những thứ gì đó chúng ta khao khát, để rồi khi có được thì cũng không cảm thấy vui, không cảm thấy hạnh phúc vì mình cũng không biết mình đã cố gắng, hy sinh vì điều gì. "Người đi với bạn trong suốt hành trình này chính là bản thân bạn", một người bạn mà mình dám nói là sẽ đi với bạn đến hết cuộc đời, người này sẽ chứng kiến bạn trong từng khoảnh khắc, những lúc vui, buồn, thăng, trầm,... Người ấy đã vì bạn mà hy sinh, vậy thì bạn tiếc gì một lời cảm ơn với họ. Hãy kết nối tâm thức bên trong của mình nhiều hơn và bạn sẽ thấy được sự kỳ diệu.
"Khi bạn hạnh phúc, thế giới này sẽ hạnh phúc theo bạn; khi bạn mỉm cười, thế giới sẽ mỉm cười cùng bạn."
Áp dụng cách lấy ví dụ và xử lý suy nghĩ tích cực đó, bước đầu mình thấy bản thân bình tĩnh và an nhiên hơn, không còn lo lắng, hồi hộp, hấp tấp, vội vã như trước. Tâm yên khi đứng trước một vấn đề, mình rất biết ơn vì điều đó. Tiếp theo, sẽ không dừng lại ở đó, mình đã tìm hiểu sâu hơn về luật hấp dẫn, đặc biệt là "lòng biết ơn". Mình muốn học cách hấp dẫn được tần số tích cực nhiều hơn, năng lượng mạnh hơn và may mắn nhiều hơn. Khi mình gửi mong muốn đó vào vũ trụ, và vũ trụ lập tức gửi cho mình món quà mình mong muốn. Mình đã được tặng combo 4 file sách tâm linh, trong đó có cuốn 28 ngày thực hiện luật hấp dẫn. Không ngại ngần gì, mình sẽ để link drive ở đây, nếu là podcast thì bạn lướt xuống phần mô tả để lấy nhé.
Tháng 8 vừa rồi mình có viết vào cuốn sổ riêng, mong muốn của mình trong tháng 9 sẽ thu được doanh số là ABC đồng (mình sẽ không nói con số), nhưng đây là con số mình chưa bao giờ mơ tới. Và mình đã đạt được vượt quá sự mong muốn đó. Mình mong muốn tháng lương đầu tiên sau khi đạt được doanh số, mình sẽ mua tặng cho bản thân một chiếc vòng đá trước dịp sinh nhật, và mình đã làm được. Tên của nó như tiêu đề bạn đọc, đó là "Hắc nguyệt quang". Đó là đá tượng trưng cho năng lượng của mặt trăng, sẽ thu hút năng lượng tốt, kích thích trực giác, thông tuệ, sáng suốt. Nó rất hợp với mình, một con người dễ bị stress, khi mang chiếc vòng bên cạnh tinh thần minh mẫn, suy nghĩ tích cực, xua tan mọi âu lo. Lúc đầu khi mình hỏi giá và muốn mua chiếc vòng này, khi đó mình chưa là nhân viên chính thức, chưa có tiền lương. Tự nhủ với bản thân là trong vòng từ giờ đến tháng 11 là sinh nhật, mình sẽ sớm được sở hữu chiếc vòng này. Lúc nào mình nhìn xuống tay là mình nhớ đến vòng, và tần số suy nghĩ cứ lặp đi lặp lại và cho đến giờ phút này, trên tay đeo vòng mơ ước và mình ngồi viết nên bài viết này.
Cảm xúc thật là hạnh phúc và khó nói thành lời. Bạn thấy đấy, mình nghĩ gì, muốn gì thì cuộc sống của mình như như thế đó. Vì thế mình hy vọng rằng những ai là độc giả, thính giả của mình đang gặp bế tắc trong cuộc sống, khó khăn, tiêu cực thì hãy mạnh mẽ, dũng cảm lên, hãy nghĩ rằng "Mọi chuyện sẽ ổn thôi" và nếu có tâm sự thì hãy bày tỏ và chia sẻ để lòng không buồn phiền. Chỉ một bài viết thế này, bạn sẽ ít nhiều cảm nhận được những gì mình muốn nói, nó sẽ tuyệt vời hơn nếu bạn muốn tìm hiểu về hấp dẫn nếu như tải file drive này.
Chúc bạn có một ngày hạnh phúc và an nhiên.
I love you so much 💓
0 nhận xét