Đi tìm lẽ sống và đam mê
Đây là một cái tiêu đề mà Thanh rất tâm đắc trong mấy ngày qua.
Khi mà mình được học tập và trao đổi về chủ đề này trong nhóm phát triển của mình thì mình nhận thấy rằng đây nhất định là một chủ đề mình cần phải viết và trao đổi với các bạn.
Tại sao đây lại là một chủ đề nhất định phải nói?
Tại sao nhất định phải tìm lẽ sống và đam mê?
Vì sao chúng ta nhất định phải tìm nó?
Từ rất nhiều năm tháng qua chúng ta đã sống trong cuộc đời này. Nhiều người cảm thấy công việc của mình sao vất vả thế. Lúc nào cũng chỉ muốn được nghỉ ngơi, được xả stress, được đi chơi ở đâu đó và chúng ta không biết làm sao để cân bằng trong cuộc sống này cả.
Và Thanh cũng xin chia sẻ một điều rằng, nếu chúng ta làm một công việc gì đấy mà chúng ta cảm thấy đầy đam mê. Lúc nào chúng ta cũng cảm nhận công việc đấy là công việc rất yêu thích, thậm chí là ban ngày, ban đêm hay bất kỳ giờ nào trong ngày bạn làm việc đó, bạn cũng cảm thấy rất yêu thích thì chúng ta sẽ không còn cảm giác mệt mỏi hay muốn trốn thoát khỏi công việc của mình nữa. Nếu công việc đó đúng công việc mình đam mê, công việc mình yêu thích, bạn sẽ cảm thấy là cả ngày lúc nào công việc của chúng ta cũng trở thành mùa lễ hội, lúc nào chúng ta cũng cảm thấy trân trọng từng giây phút trong cuộc sống.
Đối với mình, nghề đào tạo chính là đam mê của mình. Một đam mê và khát khao cháy bỏng từ lâu rồi. Nhiều lúc cũng cảm thấy mệt mỏi, nhiều lúc cuộc sống cũng có vấn đề này, vấn đề kia. Nhưng thật sự cứ bắt đầu làm việc, phải chuẩn bị rất nhiều thứ cho một buổi dạy, mình cảm thấy rất happy; và mỗi lần nhìn thấy hình ảnh, file âm thanh của bản thân khoảng hơn 1000 lượt view, chia sẻ thì Thanh cảm thấy thật sự ý nghĩa.
Tại sao các chia sẻ của mình càng ngày càng nhiều người theo dõi hơn?
Tại sao càng ngày mình càng được nhiều người yêu mến, cảm ơn, trân trọng và biết ơn?
Mình cảm thấy công việc của mình đang trở thành những thứ đầy đam mê và vô cùng ý nghĩa. Cảm ơn bạn vẫn theo dõi đến đây. Và Thanh xin phép được chia sẻ tiếp.
Mình thấy rằng, nếu như sống trong cuộc đời này không có lý do gì để đi, lý do gì để sống và không có một mục đích gì đó thì chúng ta sẽ cảm thấy rằng không muốn phấn đấu. Bởi chúng ta bị rơi vào thế "luôn chạm đích".
Tại vì chúng ta không có lý do để lớn, không có ước mơ, không có hoài bão gì, không cần phải phấn đấu. Đó là lý do tại sao nhiều người khi đã về hưu họ lại ra đi rất nhanh. Họ không biết là mình sẽ làm gì sau khi về hưu, vậy nên họ có tư tưởng buông xuôi "thôi sống ngày nào hay ngày đấy". Thanh đã gặp rất nhiều cụ già, họ chỉ mong nhìn thấy con cháu trưởng thành, họ đi đâu đó chơi... ngoài ra họ không còn bất kể công việc hay khao khát gì nữa, họ không còn đam mê gì để tiếp tục cả.
Còn khi mà mình được tiếp xúc với các bạn người nước ngoài, bạn biết không, trong gia đình những bạn đó của mình, có những người 60 - 65 tuổi vẫn đang lao động rất nhiệt tình. Họ làm những công việc như dọn dẹp và họ tình nguyện làm như vậy mọi lúc, mọi nơi.
Bạn biết đấy, hệ thống nhà trường của chúng ta đã dạy chúng ta rằng: "Phải tìm một công việc nào đó để cuộc sống của chúng ta giàu có hơn hoặc những kinh nghiệm, những kiến thức để bạn có thể trở hành một người giá trị, cống hiến và những hoài bão lớn lao thì hầu như là không một nơi nào dạy cả". Họ dạy bạn rằng cần phải rất thông minh, kết quả học tập của bạn phải thật giỏi thì sẽ có được những vị trí cao và được coi trọng trong cuộc sống này. Nhưng thực ra đôi khi những kiến thức đó cũng không giúp bạn có thể hòa nhập trong cuộc sống, không thể giúp bạn đạt được những ước mơ trong cuộc đời này.
Vậy hôm nay Thanh sẽ chia sẻ cho bạn chủ đề này "Đi tìm lẽ sống và đam mê".
Trước khi vào nội dung chính Thanh kể cho bạn nghe câu chuyện của một người. Bà ấy là một học viên của khóa NLP cùng mình, nhưng điều đặc biệt là bà ấy bị ung thư. Trị xạ khoảng 6 lần rồi. Sau 6 lần đó, bác sĩ báo cho bà ấy rằng: bà hãy về đi, giới hạn cuộc đời của bà chỉ còn 2 - 3 tháng nữa thôi. Và bà trong lúc không còn cách nào nữa đã tìm đến NLP. Vì trong NLP có chương trình "Sức khỏe hoàn hảo" có thể giúp người ta chữa lành bằng tâm trí và chữa lành bằng năng lượng trong bộ não của mình. Trong lớp, thầy giáo đã hỏi bà ấy rằng: "Thế mà sống để làm gì? Nếu như khỏi bệnh thì bà sẽ làm gì?". Bà ấy nói rằng "nếu như khỏi bệnh thì tôi sẽ đi giúp cho những bệnh nhân ung thư khác để họ có thể sống khỏe mạnh". Thầy giáo nói rằng: "Vậy bà có lý do để sống rồi đấy". Và bà ấy đã chữa được bệnh của mình sau đó đi khắp nơi để giúp cho người khác chữa bệnh bằng tâm thức của mình và bà đã giúp cho hơn 400 bệnh nhân ung thư khác thoát khỏi căn bệnh này. Đúng là như một câu chuyện cổ tích thật kỳ diệu.
Vậy: Khi bạn có Lẽ để sống thì chúng ta có rất nhiều điều cần phải làm. Nhưng nhiều người không có lẽ để sống, không có lý do cao cả để sống cho nên họ không thể duy trì cuộc sống ở trạng thái năng lượng đỉnh cao được.
Ví dụ: Người nông dân, lẽ sống của họ là cung cấp lương thực để cho nhiều người sống khỏe mạnh. Bác sĩ thì cứu người, giáo viên thì tạo ra những nhân cách tốt. Vậy thì ai cũng có lý do để cống hiến cho đời. Vậy lẽ sống của bạn là gì? Trước tiên, chúng ta cùng nhau đi giải thích khái niệm "Lẽ sống là gì?".
Thanh có một khát khao là trở thành nhà đào tạo truyền động lực, thay đổi tư duy, cách nghĩ và nhìn nhận cuộc sống của các bạn trẻ Việt.
Vậy, lẽ sống là gì? Thanh đưa ra một khái niệm hết sức đơn giản. "Lẽ sống là những điều đặc biệt mà bạn cống hiến cho thế giới này".
Bạn có điều gì đặc biệt, bạn sinh ra để làm gì? Tại sao chúng ta lại phải cống hiến?
Nhiều người cũng không biết tại sao chúng ta lại được sinh ra. Vậy thì nếu như bạn chưa thể biết được những gì mình mong muốn, chưa thể biết được đam mê của mình là gì thì tốt nhất hãy tạo ra đam mê. Hãy mê những thứ mình đang làm.
Vậy, hãy tưởng tượng bạn đã rất nhiều tiền rồi, bạn không phải lo nghĩ đến tiền thì bạn sẽ làm gì cho thế giới này?
Một số người sẽ đi từ thiện. Một số người thiết kế thời trang. Một số người sẽ làm cho thế giới sạch hơn.
Hay là bất kỳ thứ gì đều được.
Thanh muốn bạn nói ra điều mà bạn sẽ làm nếu không phải lo nghĩ tiền. Bản thân mình, mình sẽ đi chia sẻ. Vì chỉ có khi người khác thay đổi vì những lời mình nói, từ những tri thức của mình đưa ra thì tôi mới cảm thấy cuộc sống thực sự hạnh phúc.
Thanh lại muốn chia sẻ với bạn thêm một phần nữa, phần cuối của bài nha. Chúng ta đều đồng ý rằng muốn làm được tất cả những ý tưởng cho đi tuyệt vời trên đây thì chúng ta cần phải có tiền đã. Chúng ta đều mong muốn làm từ thiện, làm cho mọi thứ trên thế giới trở nên tốt đẹp hơn. Nhưng rất ít trong chúng ta đạt được điều này.
Tại sao như thế?
Vì chúng ta chưa biết cách kích hoạt tiềm thức của mình. Tiềm thức không thích những gì chung chung như là dạy yoga miễn phí cho mọi người, đi tù thiện... Có thể rất nhiều lần trong đời, cả cuộc đời mấy chục năm chúng ta sẽ không từ thiện được cho ai hết. Vì anh chị sẽ không thực sự action đâu.
"Giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh" mảnh đời đó ở đâu, như thế nào?
Ví dụ: giúp trẻ em mồ côi thì phải trên địa bàn nào?
Năm nay hay cả cuộc đời này mục tiêu là giúp được khoảng 100.000 em. Chúng ta cần phải có con số cụ thể và luôn nói điều đó với vũ trụ.
Mình biết ước mơ của các bạn đều vĩ đại, nhưng đã đến đây rồi, mình nói rằng chúng ta cần phải cam kết, cần phải nói thẳng với nhau vài điều gì đó. Đó là tất cả những gì chúng ta nói ra nếu không có con số, không có sự hình dung cụ thể thì tiềm thức sẽ không cho bạn làm bất kỳ điều gì cả. Muốn tiềm thức cho phép thì chúng ta phải đưa ra được: thời gian khi nào, không gian ở đâu, số lượng là bao nhiêu. Tiềm thức thích những cảm xúc, thích những con số, thích sự hình dung. Còn nếu cứ nói "đi từ thiện" thì có lẽ cả cuộc đời cũng không thể từ thiện được. Cách tốt nhất để đi từ thiện là chúng ta giàu có từ tri thức cuộc sống đến vật chất. Bạn phải trở nên một đẳng cấp khác. Nếu chúng ta vẫn đang sống ở mức sống này thì có lẽ là rất nhiều người mong muốn đi từ thiện nhưng lại không từ thiện được.
Ai cũng có những lý do cao đẹp để sống. Chỉ là chúng ta chưa được kích hoạt thôi.
VD: Bác Hồ của chúng ta chọn con đường giải phóng dân tộc, làm rạng rỡ non sông đất nước ta.
VD: Newtons, Anhstanh, Mozad... họ đều cống hiến một thứ rất đặc biệt cho thế giới này. Vậy, hôm nay tôi muốn bạn suy nghĩ một vấn đề: "Bạn sẽ cho thế giới này điều gì?"
Nếu thứ bạn cho càng ngày càng lớn, càng ngày càng có ý nghĩa thì bạn sẽ là người luôn tràn đầy năng lượng, yêu thương và bạn là người được lựa chọn.
Và phần chia sẻ ngày hôm nay đến đây thôi, hẹn gặp lại bạn ở các bài viết tiếp theo.
Bái bai.
0 nhận xét