Thầy cô giấu nghề ???




Như đã giới thiệu ở các bài viết trước thì hôm nay Thanh sẽ tiếp tục viết tiếp những chủ đề đang còn dang dở để mọi người đọc và tiếp tục tìm hiểu về việc "Học thêm".

Phải công nhận là lúc viết về chủ đề thì mình không nghĩ là có nhiều tiêu mục đến thế.

Dùng từ "tiêu mục" không biết đã đúng chưa nhỉ.

Ý mình là với cụm từ khoa "học thêm" thì mình (một người viết lách) có thể khai thác và đào sâu rất nhiều khía cạnh liên quan đến chủ đề trên.

Hay đơn giản là một luận điểm chính thì có rất nhiều các luận cứ đi kèm để làm nổi bật luận điểm chính.

Hy vọng với cách giải thích kia thì bạn sẽ hiểu mình nói gì.

-------------------------------------
Ở bài viết trước thì mình có gợi ý một số phương thức học thêm cho bạn thì hôm nay mình sẽ "kể chuyện". Nghe có vẻ không liên quan đúng không, nhưng đừng nói vội nha, nghe hết đi rồi nói heng. Đương nhiên là tất cả những điều mình nói đều là sự thật, mình không có xuyên tạc hay nói phét đâu. Nếu đủ tin tưởng thì hãy nghe và đọc hết bài viết này của mình, nó sẽ giúp ích cho bạn đấy.

-----------------------------------


Mình sẽ kể cho bạn nghe về một câu chuyện hồi mình ôn thi vào đại học. Một cái câu chuyện mà cho đến bây giờ mình vẫn còn rất ấn tượng, ngỡ ngàng và một chút cảm thấy may mắn.

Bạn có bất ngờ không?

Đó chính là những gì mình cảm nhận được lúc đó đó.

Chuyện là khi mà mình đã kết thúc 2 học kỳ lớp 12 ở trường cấp 3, thời gian nối tiếp sau đó tầm khoảng 2 tháng để ôn luyện thi đại học. Thực ra thì trường mình có dạy đẩy chương trình, dạy những bài trọng tâm và lược bỏ những bài không nằm trong giới hạn thi để học sinh có thể tập trung cao độ ôn luyện cho tốt. Vì thế nên sang đến tháng 3 là mình và các bạn đã được cho luyện đề, luyện dạng bài,... để thi rồi.

Mình thi khối D thì có các môn cần phải ôn đó là Toán - Văn - Anh và kèm theo tổ hợp khối C là Địa - Sử - GDCD (giáo dục công dân). Tất cả các môn trên trừ môn văn ra là thi dưới dạng trắc nghiệm. 

Mình lúc đó như thế nào thì bạn cũng biết rồi, lười học kinh khủng, chưa bao giờ có khái niệm đi học về là ngồi ôn lại bài. Cô giáo trên lớp cho ôn gì, giảng gì thì biết đến đấy, không tìm tòi cũng như là "tự học". Lưu ý một chút, mình đang kể lại câu chuyện của mình cho bạn nghe để hiểu cũng như là đặt mình vào hoàn cảnh thôi nha, mình không khuyến khích các bạn, các em "lười" như thế đâu.




Cho đến cái lúc còn 15 ngày cuối cùng, mình đã dừng việc ôn thi ở trường dưới sự giúp đỡ của thầy cô để ôn luyện tại nhà. 15 ngày đó đối với mình quả thực là rất khó khăn, bởi vì sao...?

Bởi vì mình đã quen với việc có người khác giúp đỡ, trợ giúp và kèm cặp. Không thể tự lực khi không có người hướng dẫn. Ôn ở nhà mình luôn có cảm giác bất an. Có những bài mình làm được nhưng mình không dám chắc là nó có đúng hay không. Nhất là với môn toán, cái môn mà mình ghét cay ghét đắng. Bạn biết không, học kỳ 1 mình được 5,9; kỳ 2 thì khá hơn một chút là 6,0. Mình học toán luôn trong trạng thái hoang mang, kiểu như là tôi là ai và đây là đâu.

Làm được thì sợ sai, đáp án không đúng. Làm sai thì người như kiểu sắp khóc luôn. Nghĩ đến việc nhỡ đâu vào bài thi mà có dạng này, bài này thì biết làm như thế nào. Học toán là học để hiểu bản chất và áp dụng công thức vào từng bài, không như môn văn, nếu quá bí bách thì học thuộc.


Oh no

Oh no

Oh no no no no no





Một chút hoang mang vậy thôi mà mình mất đến một đêm vắt tay lên trán nằm suy nghĩ về cuộc đời trong tương lai. Được cái là mình vẫn rất bình tĩnh, chỉ cuống lúc làm bài thôi, khi bình tĩnh lại thì mình đặt ra một số câu hỏi cho chính mình. Liệu có mẹo để làm bài này hay không? có cách nào để ghi nhớ nó dễ dàng không hay là làm cách nào để thực hiện nó nhanh nhất và chính xác nhất.

Mình lập tức lên mạng tra liền, mọi người ạ, thực sự rất sốc luôn. Chưa bao giờ mình cảm thấy nó sốc như thế. Tất cả các dạng đều có trên mạng và đều có cách giả bằng máy tính, bằng cách giải mẹo và độ chính xác gần như là tuyệt đối. 

Và....

Một cái mà mình suýt ngất là khi nói cho con bạn nghe về cách giải hay như thế để giúp nó học cho đỡ vất vả thì nó cho luôn 1 câu. 

"Ôi thật luôn, không thể tin nổi, bài này cô dạy rồi mà..."

Sao...

Cảm nhận của bạn thế nào ?

Hãy nói cho mình biết cảm giác của bạn khi mà nghe bạn mình nói điều trên kia đi.

Mình thì đơ luôn rồi.

"Ủa.. cô nói lúc nào, tao lười học là thật nhưng chưa bao giờ tao bỏ giờ môn nào"

"À quên quên... cái này trên lớp cô không dạy đâu. Cô dạy phần này khi ở lớp học thêm"

Rồi đó... 

Với một cái đầu hay bị nghĩ ngợi và hay nghĩ linh tinh đủ thứ chuyện thì điều đầu tiên mình đã nghĩ rằng cô giáo mình đã giấu nghề và điều thứ hai là mình nghĩ bản thân mình thực sự may mắn khi biết được điều này trước khi đi thi. 

Thế là mình như kiểu bị điên cuồng và cuống lên, tìm đủ mọi tài liệu, tìm thầy cô dạy cấp tốc, dạy các mẹo làm bài, bấm máy tình và một vài bài tập điển hình khác,...

Chưa bao giờ thấy bản thân mình chăm chỉ đến vậy.

Và đó là câu chuyện của mình.

Bạn có suy nghĩ gì với thầy cô của mình hay không?
----------------------------

Quay trở lại với thực tại, nói chung là mình thấy vấn đề thầy cô "giấu nghề" thì gần như là không có biện pháp khắc phục được.

Có một sự thật phũ phàng mà mình đọc trên báo, họ chỉ rằng là lương giáo viên thấp, công việc nặng, mỗi ngày chất lượng lại đè nặng thêm. Với đồng lương ít ỏi như vậy thì không còn cách nào khác, các cô phải làm nghề "tay trái". Mở lớp học thêm, dạy thêm. Mà các kiến thức kia, nếu dạy hết rồi thì làm gì còn ai muốn học thêm nữa, cho nên vấn đề này nó cũng khó lắm bạn ạ.

Hay là học sinh bây giờ không có tinh thần chủ động, không chịu nghiên cứu, không chịu tìm tòi học hỏi, nên các vấn đề cần được giải đáp thì gần như đến phút cuối rồi mới lao đầu vào học.

Hoặc một số bố mẹ khác, cả đời chạy theo con để xin xỏ điểm, xin thành tích,... Sẵn sàng bỏ tiền ra để mua cái này, mua cái nọ,... Biếu xén, đút lót là có thật.

Vân vân và mây mây đủ các vấn đề khác...

Cách mình thấy hữu hiệu nhất để khắc phục tình trạng trên đó là giải quyết bằng việc mình phải "tự học".



Có một câu nói là : " Thay vì cố gắng thay đổi người khác thì hãy thay đổi chính mình"

Còn tự học như thế nào thì mình sẽ chia sẻ ở bài tiếp theo nhé.

Cảm ơn bạn đã dành thời gian theo dõi bài của mình.

Bái bai.

You Might Also Like

0 nhận xét